KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 149

chủ nhà hàng xóm đến xin nhường lại cái hàng rào, biếu thêm một khoảng
đất rộng để cho hợp với địa lý của dinh cơ chị. Tuý Nguyệt vào trình với chị
thì chị bảo:

- Không chỉ một khoảng đất. Bảo gia đình ấy dọn nhà đi nơi khác.

Làng sở tại phải tìm cho họ một khoảnh đất khác. Còn bên nhà ta, sau khi
phá rào ấy đi, phá hết những di tích cũ, lập ở đó một dinh cơ để đưa công tử
cả, Mỹ quận công về ở.

Mỹ quận công là một cậu bé mười hai tuổi hom hem, còn đang thích

tát ao, bắt dế, đá cá lia thia và có cái thú độc nhất là ban đêm đi qua nhà ai
thì vác đá ném vào cho chó sủa chơi. Có khi chó sủa làm náo động cả xóm,
phá ngang giấc ngủ mọi người. Bây giờ, bắt giam vào một chỗ, bắt theo
cung cách triều nghi, cậu bé nhiều lúc chán nản. Chờ lúc vắng người, lại cởi
hết áo quần, trốn ra khỏi nhà, kiếm ao bắt cá. Biết tin ấy, chị Tống gởi lời
răn đe nhiều lần. Chị dặn riêng tôi: công tử không chỉ dừng lại ở tước quận
công. Cần phải hiểu rõ điều ấy. Nhưng làm sao đổi được cái tính đã trở
thành thiên tính thứ hai. Khi cha mất sớm, mẹ đưa vào phủ làm con tin và
người ta bỏ mặc cậu cho mấy tên hầu vô trách nhiệm chăm sóc. Mãi về sau
mới tìm được một giải pháp: Thay vì đá cá, đấu dế, tôi giúp cậu mê trò chơi
đá gà. Đó là cái thú thanh nhã nhất mà các bậc đại quyền quí nhà nào cũng
ham thích.

Quả thật, trò chơi này đã giúp quận công loắt choắt khỏi trở thành vô

lại để chờ đón một tương lai huy hoàng nào đó do bà mẹ đa mưu. Túc kế
bày ra. Quận công mê gà đến nỗi trong nhà nuôi cả trăm con vẫn chưa đủ.
Còn bắt gia nhân đi lùng khắp xứ Quảng Nam mua cho được những con gà
hay nhất với bất cứ giá nào.

Lê Sách có lần nhìn bầy gà bảo tôi:

- Ông quận công này mà lên ngôi chúa được thì xứ Nam hà gà sẽ thay

cho quân lính. Lúc ấy, quân Trịnh vào, chỉ cần xua bầy gà ra đá là đủ đánh
bại rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.