KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 151

Một hôm, Tàu Hòa Lan đến vịnh Đà Nẵng. Thuyền trưởng được đón

tại Kim Long. Ông ta có mang một chiếc ghe lớn chở nhiều hoá vật. Ông
đến để xin bớt thuế, nhưng trước hết là để biếu chúa những tặng vật quí. Có
giá trị thương mãi lớn. Ông định như thế, tất vừa lòng chúa rồi mới mở
hàng hoá ra bán cho các công khanh. Chị được mời trước tiên xuống chọn
hàng và thuyền trưởng rất tế nhị biếu chị một số hàng hoá quí. Chị không
dừng lại ở đó và ưng vật gì thì chỉ vào vật đó và bảo người mang lên bờ cho
đưa vào kho. Viên thuyền trưởng yên trí chị đã mua những món hàng đó
nên cho làm hoá đơn tính tiền. Khi có người trình hoá đơn, chị cười bảo:

- Nói với thuyền trưởng là bà lớn thích những món đó nên mới lấy.

Nếu thuyền trưởng có bị thiệt hại bao nhiêu, cứ tăng giá những hoá vật khác
lên. Các công khanh phải mua theo giá mới để bù đắp lại sự lỗ lã của
thuyền trưởng.

Người Tây dương này đã đưa hết hai tay lên trời và lắc đầu mấy cái:

- Tôi không hiểu nổi! Tôi không hiểu nổi!

Người thông dịch khuyên:

- Ông muốn buốn bán lâu dài phải ra công học hỏi tục lệ xứ này. Bà

lớn đã truyền như thế, ông cứ như thế mà làm. Các công khanh phải gián
tiếp trả nợ cho bà lớn và không chừng ông còn được lời hơn là nếu bà lớn
trả tiền.

Người Hòa Lan vẫn giơ hai tay lên trời:

- Tôi không hiểu nổi!

Người thông dịch cười:

- Nhưng ta cứ thế mà làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.