KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 160

rõ quân lệnh của ông thấm đến tận những dây lèo, bánh lái chứ đừng nói
đến võ quan, binh sĩ.

Những tiếng hò reo quyết chiến của thuỷ đội sáu mươi thuyền này thu

hút chúng tôi như sắc hút nam châm. Chỉ một thoáng thuỷ dôi của Phước
Trung trở nên lộn xộn vì nhiều thuyền xô đẩy nhau để tiến lên theo hiệu cờ
của quan trấn thủ. Vùn vụt, thuyền của tôi đã ở hàng đầu của chừng mười
thuyền khác rời bỏ hàng ngũ thuỷ đội của Phước Trung.

Giữa lúc thuyền vùn vụt tiến, tôi bỗng nghe có tiếng một võ quan gọi

lớn tên tôi:

- Hải Bằng! Giỏi lắm! Ai cho phép chú bỏ dinh quận công ra đây?

Tôi nhìn viên võ quan đột nhiên kêu lên:

- À! Thắng Bố. Tôi không ngờ lại gặp anh ở đây. Anh nói đúng đấy.

Nghe nói quân Ô Lan đến đánh phá, tôi ngứa tay không chịu được nên phải
tự tiện ra quân.

- Giỏi lắm, làm kẻ anh hùng sợ gì súng đạn. Ta hết là thù mà là bạn của

nhau rồi, nghe chưa?

- Phải, ta là bạn của nhau. Sống chết một phen này mới hả dạ làm trai.

Phải không anh?

- Phải quá!

Hồng thuyền, Ô thuyền vẫn theo trống chiến, trăm tiếng hòa làm một

tiếng thúc đẩy, chèo chém nước, thuyền bay trên mặt sông. Lúc đến cửa Eo,
soái thuyền dừng lại phất cờ cho hàng hàng, lớp lớp tiến lên, đổi đội hình
hàng tư ra đội hình chữ nhất. Đằng kia, ba tàu lớn loại đa sách của địch đã
khai hoả. Người Ô Lan là hạng dũng mãnh nhất, tài giỏi nhất trong các hạng
Tây dương dù Bồ Đào Nha hay Pháp, Anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.