KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 176

Chị Tống biết ông căm chị từ lâu, nhưng vì nhiều lý do khác nhau khá

phức tạp, nhất là vì ông không muốn tiếp nên chị càng không tiện đến. Lời
hăm dọa của ông chị biết ngay không phải là suông, ông sẽ hành động một
cách liều lĩnh, khi cơ hội đến không xót thương và khi Chúa có biết cũng
chỉ phàn nàn đôi câu, chứ không thể nặng lời với ông. Cũng không vị công
khanh nào dám can thiệp.

Một hôm, chị Tống về nhà vào ban đêm chỉ mang theo một mình Tuý

Nguyệt gọi tôi đến bảo :

- Cậu có thể đi xa một chuyến không?

- Đi đâu? Thưa chị?

- Đi xa lắm.

- Đất nước này nhiều lắm là chỉ tới đất Phú Yên, dinh trấn biên chứ

còn chỗ nào mà xa.

- Tôi nói thế thôi. Cậu giữ kín miệng và chuẩn bị đi. Sau này cậu đại

phú, đại quý cũng do chuyến đi này.

Chị không nói gì thêm. Tôi hỏi Tuý Nguyệt, Nguyệt cũng chỉ ấp úng là

tôi nên đi vì bà lớn có hứa sẽ hậu thưởng những quyền lợi lớn, lâu dài về
vật chất lẫn tinh thần. Nhưng tuyệt đối không hé lời nào cho ai biết. Thời kỳ
này tôi bắt đầu chơi thân với Thắng Bố. Chúng tôi thường rủ nhau đi uống
rượu và nói chuyện tâm tình. Thắng Bố thú thật với tôi trước kia anh rất yêu
mê chị Tống rồi vì những cách xử sự thiếu khéo léo của anh bị tôi đến thay
thế. Sau đó, anh vẫn còn rất si mê chị. Anh không kể chuyện đã nổi điên
cướp chị định đưa lên một sào huyệt trên núi, tuy anh không giấu đã dành
cho chị những toan tính điên cuồng. Nhưng đó là anh mê một người đàn bà
đoan trang, phúc đức mà anh tôn thờ trong tâm tư, còn bây giờ, con người
ấy như đã chết hẳn trong anh. Anh còn ghê tởm nữa là khác. Anh bảo thà
anh đi vào các xóm ăn chơi, dan díu với bọn gái hư hỏng mà vô hại còn thú
vị hơn con người diễm tuyệt thể xác mà bên trong độc ác. Vả chăng, theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.