KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 179

Lần đầu, chị gọi tôi bằng tên. Tôi xúc động, tôi cũng biết ngay là

chúng tôi đang ở vào tình trạng nghiêm ngặt. Hình như chị đoán biết tâm
trạng tôi, chị không làm cho dịu bớt mà càng đổ thêm dầu vào lửa.

- Đây là việc sinh tử, cả sinh mạng tôi phó thác trong tay Bằng đấy.

Chính đây là cơ hội chúng ta thực sự hưởng hoạ phúc với nhau.

Tôi biết là tôi đang đứng nơi nào rồi. Cái sống, cái chết chỉ là chuyện

gang tấc và sự rủi may của bản thân tôi tức là của Nàng. Hình ảnh quan trấn
thủ Nghệ An lừng lững hiện ra, trông nó với những công cụ tra tấn độc ác,
tàn bạo chỉ nghĩ cũng đủ rợn người.

- Nhưng chị quên là muốn ra Bắc, phải vượt qua các đồn ải rải rác từ

sông Gianh tới Thanh Nghệ. Đại tướng Trịnh Đào đóng đồn ở Dinh Cầu
(Hà Trung), tướng Lê Hữu Đức đóng ở đồn Hoành Sơn. Thủ tướng Bắc Bố
Chính, Phạm Tất Toàn đóng ở Ba Đồn. Toàn các danh tướng bậc nhất đất
Bắc. Quân uy, quân lệnh nghiêm chỉnh, con muỗi bay qua không lọt. Lại
thêm trấn thủ Nghệ An ...

Chị cười bảo tôi :

- Thì Bằng hóa làm con gì nhỏ hơn con muỗi - ừ con mằng - bay qua

làm sao bắt được mà sợ.

Tôi nghiêm sắc mặt :

- Không phải chuyện đùa. Tôi đã từng vào những nơi còn khó hơn

hang cọp. Nhưng việc này tôi cho là vô kế khả thi.

Chị Tống cười chế nhạo :

- Nhưng mà những cái Bằng coi là hang cọp đó chỉ khó với người của

Chúa Nguyễn. Ngược lại với Bằng thì họ là bạn thân, đón tiếp Bằng niềm
nở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.