KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 181

- Không thể nghĩ như vậy về một bậc chân tài, có thần nhãn thật sự,

chị à.

Tôi cầm tấm thiệp trong đó chỉ có mấy câu viết gọn

“Không nên cãi mệnh trời. Phú quý như thế là tột cùng. Càng vẫy vùng

càng gặp tai họa khôn lường”.

Cả hai chúng tôi đều yên lặng, chị dựa vào lưng ghế tràng kỷ, hai tay

giang ra bíu chặt vào thành ghế. Tôi cúi đầu, không nói gì cốt để chị có thời
gian thấm thía lời thầy dạy bảo.

Lâu lâu, chị mới ngẩng lên, nói bằng giọng chắc nịch :

- Tin gì vào một lời vu vơ. Tận nhân lực, tri thiên mệnh, ta chưa cố

gắng đến tối đa, làm sao biết ý trời. Mà dầu mệnh trời thì còn câu “Nhân
định thắng thiên” cậu không thấy sao. Thôi chúng ta uống rượu đi.

Thấy tôi trù trừ, chị giục:

- Uống đi Bằng.

Tôi nâng cốc rượu, chị vuốt lên má tôi

- Này, rượu ngự đó, không phải thứ rượu Bằng thường uống và cho là

hảo hạng của mấy chú con trời đâu. Rượu này được chế riêng để các vua
chúa dùng trước khi ...

Chị dừng lại, mặt hơi đỏ:

- Uống đi, dù có say tới đâu, sáng mai tỉnh dậy, đầu rất êm, tâm trí tỉnh

táo.

Tôi uống luôn mấy chén. Quả là thứ rượu tuyệt hảo, thấm tới đâu, tôi

thấy lâng lâng tới đó như lơ lửng giữa tầng không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.