KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 125

Chương 41

Vùng Colma tại California thường được người ta gọi là Thành

phố của người chết, cách xa nhiều dặm về phía Nam của San
Francisco, nó chính là nghĩa trang của thành phố chúng tôi. Có tới
hơn một triệu người được chôn cất trong những ô đất được xén tỉa
gọn gàng của nghĩa trang, đây là nơi duy nhất ở nước Mỹ mà số
người chết vượt trội so với người còn sống, tỉ lệ lên đến mười hai
trên một.

Mẹ tôi cũng ở đây tại nghĩa trang Cypress Lawn và bây giờ,

mẹ của Yuki cũng ở đây cùng bà.

Vào ngày thứ bảy đó, bảy mươi người chúng tôi tụ tập lại dưới

một mái lều dựng bên cạnh mộ của bà Keiko, một cơn gió nhẹ thổi
vải lều màu trắng bay phơ phất, cuốn những làn khói mỏng từ bình
hương phía dưới bay sang bức chân dung của cha mẹ Yuki, Bruno
và Keiko Castellano.

Yuki đứng trong vòng tay một người đàn ông Nhật nhỏ bé

khoác bộ complê đen đầy bụi. Đây chính là người em sinh đôi của
Keiko, Jack. Ông thốt ra những lời bằng thứ tiếng Anh đứt đoạn,
nghẹn ngào: “Chị tôi là một người phụ nữ cao quý. Xin cảm ơn các
ông các bà... vì đã đến chia buồn với gia đình chúng tôi”.

Yuki ôm chặt ông chú. Một nụ cười thoáng hiện trên khuôn

mặt mệt mỏi của cô khi cô bắt đầu nói về mẹ mình.

“Mẹ tôi thích nói rằng khi bà tới San Franscico, bà đã chọn ra

ngay những vùng đất quan trọng nhất: chiếc Cầu Cổng Vàng, Saks,
I. Magnin, Gump’s và Nordstrom. Tất nhiên là không cần thiết phải
theo đúng trật tự đó”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.