KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 194

Tôi có cảm giác như bị rơi xuống một cái cống mở nắp và vẫn

đang rơi xuống.

Ám hiệu đã được đặt trên mắt của bệnh nhân đã chết.

Nó có thể là cái gì ngoài chữ kí của kẻ giết người ? “Thật tồi tệ

phải không ?” Noddie nói, nhận thấy rằng tôi bị sốc qua nét mặt.
“Còn nữa”.

Cô ấy chăm chú nhìn tôi với đôi mắt lớn hình ôvan, cứ như là

cô ấy đã bị kìm nén một thời gian dài và bây giờ cô ấy cần nói.

“Lần đầu tiên, khoảng sáu tháng trước, tôi đã tìm thấy chúng

trên mắt của một bệnh nhân khác đã chết”, cô ấy nói, “Tôi nghĩ
những đồng xu là để trả cho người chở đò cho người chết qua sống
âm phủ, đôi khi kì lạ vậy đấy”.

“Nhưng khi tôi thấy ông Harris, thật lòng mà nói tôi đã hoảng

loạn thực sự và tôi như bị điên. Tôi thích ông ấy và ông ấy cũng quý
tôi rồi những vật đó đặt trên mắt của ông ấy ? ừ, ừ. Nó có mùi thối
như phomát cũ. Có cái gì đó không bình thường ở đây, thưa Trung
úy”.

“Tại sao cô không gọi cho cảnh sát ?” Tôi hỏi cô y tá, người khá

tốt nhưng đã không gây ấn tượng cho tôi nhiều lắm.

“Tôi đã báo cáo việc này lên người phụ trách của tôi, và cô ấy

nói sẽ báo lại cho ông Whiteley. Ông ấy là người lãnh đạo cao nhất
của bệnh viện”.

Tim tôi thắt lại. “Làm thế nào mà điều kì lạ này tai họa này vẫn

được che đậy trong bệnh viện một thời gian dài ?”

“Tôi khuyên cô nên báo cáo chuyện này”, tôi nói với Noddie,

nhưng cô gái trẻ đã phản ứng lại ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.