KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 195

“Cô phải giúp tôi thoát ra khỏi chuyện này”, cô ấy nói. “Tôi

không thể nói ra bất cứ điều gì. Tôi cần việc làm. Tôi phải một mình
nuôi hai đứa con nhỏ”.

“Tôi nghe cố, tôi nói. “Tôi sẽ thận trọng hết sức có thể. Cô đã

nói với ông Whiteley chưa ?”

“Rồi. Ông ấy thật sự không quan tâm”, người phụ nữ trẻ nói,

lắc đầu nhớ lại.

“Ông ấy nói rằng những đồng xu chẳng qua chỉ là trò đùa của

ai đó, và nếu tôi nói lung tung, nó có thể làm bệnh viện mất khách -
điều đó có nghĩa là cắt lương. Ông ấy đe dọa vậy”.

“Vì thế tôi im lặng” cô ấy nói. “Tôi có thể làm gì bây giờ ?"

Những điều tôi biết, hóa ra những người khác đã khám phá ra và
chỉ làm việc của họ. Thời gian qua đi và không ai làm gì cả.

“Sau đó bệnh nhân chết liên tiếp với những đồng xu trên mắt

họ”.

“Có bao nhiêu bệnh nhân rồi, Noddie ? Có bao nhiêu ?”

“Tôi không biết. Nhìn những vết sưng ngốc nghếch này đi ?

Tôi tự dằn vặt mình hết lần này đến lần khác”. Cô y tá nói, giơ cánh
tay mình ra cho tôi thấy. ‘Tôi muốn nói là, nếu đó chỉ là một trò đùa,
như lời ông Whiteley nói, vậy những gì vẫn đang diễn ra thì sao ?
Tôi không thể hiểu nổi điều đó”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.