KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 350

Chương 120

Câu chuyện giật gân được đăng trên trang đầu tờ báo của

Cindy về Những cái chết bí ẩn đã thực sự làm nổi bật những nơi bán
báo vào thời điểm chúng tôi hộ tống Marie St. Germaine qua cửa
chính của Sở tư pháp.

Ban lãnh đạo đã cung cấp gì đó cho giới báo chí. Tôi bắt đầu

cảm thấy chán ghét việc cứ chạy vòng quanh thế này. Jacobi và tôi
đã ngồi trong phòng với Marie St. Germaine bốn tiếng đồng hồ. Căn
phòng đằng sau tấm kính gương được gắn vào tường là các thanh
tra hình sự cũng như ban lãnh đạo và ủy viên công tố.

Cứ ít nhất một giờ, thị trưởng San Francisco lại gọi. Trong khi

đó St. Germaine chỉ khai với chúng tôi rằng bà ta sinh ra ở Haiti,
rằng bà ta không phải là công dân Mỹ, và bà đã sống ở Mỹ gần hai
mươi năm nay.

Trên hết thảy là bà ta không có gì nhiều để khai báo. Bà ta gập

người xuống ghế, kêu khóc liên hồi:

“Tôi không giết ai cả. Tôi chẳng làm gì sai trái cả. Tôi là người

lương thiện”.

Jacobi đập tay xuống bàn, giận dữ nói:

“Đừng có khóc lóc nữa. Hãy giải thích về những chiếc cúc giết

người này đi để tôi có thể hiểu bà. Nếu không, thề có Chúa, toà án
tối cao sẽ cùm gông bà tới Port-au-Prince cuối ngày hôm nay đấy”.

Trường hợp này chắc chắn không phải như thế, nhưng tôi vẫn

để Warren hỏi cung theo cách của ông ta.

Bờ vai St. Germaine bắt đầu rung lên. Bà ta lấy tay ôm mặt và

nức nỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.