KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 143

nhà nghe song mẫu hỏi đi hỏi lại điệp khúc bên nớ có biết ông C bà
D không… bla bla là ngon rồi.

Lối sang nhà ông cậu Huyền đi tắt qua vườn cây trồng toàn

chanh, lúc đi ngang qua cái ao, tôi kéo tay nàng bảo, “Đứng nghỉ tí
đã, lâu không đi bộ mỏi chân quá“. Phét nàng cho vui, cơ bản thấy
không gian vắng vẻ êm đềm, nồng độ… dê trong máu tăng đột
xuất nên muốn tranh thủ tác nghiệp tí. (Là anh cứ nói thật lòng
rứa, chú nào yêu đương chỉ chém gió chay anh gọi bằng cụ, các chú
đừng vặn anh.)

“Ở đây thoáng đãng hè!“, mắt xa xăm, như chỉ biết đến cảnh

vật.

“Ao ni nhiều cá lắm đó, thằng Ngọc nhà em hồi trước toàn ra

đây câu trộm.“

“Ừm, cái chi vụng trộm cũng thú vị nỏ riêng chi câu.“

“Anh Huy biết bơi không?“

“Có, ngày xưa sinh viên anh đoạt giải ba cuộc thi vượt sông Tô

Lịch.“

“Giỏi hè. Sông nớ rộng không?“

Nghe nàng hỏi mà tụt cả hứng chém gió. Chán nhất là nói đùa

với một đứa xong phải mở ngoặc thêm là tao vừa đùa đấy!

“Rộng lắm. Em có biết tại răng lại có tên sông Tô Lịch không?“

Nàng lắc đầu.

Tôi bảo rứa thì ngồi xuống đây anh kể cho nghe, đoạn kéo tay

nàng ngồi bệt trên vệ cỏ (chả rõ sạch hay bẩn nữa, kệ). Huyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.