KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 148

Rút điếu Thăng Long bao vàng châm lửa bắn mấy hơi. Gió

lạnh rùng mình.

“Có lẽ em chưa có thời gian để hiểu anh, và anh cũng rứa…“

Nàng bó gối im lặng.

“… nên tiện đây anh cũng nói luôn cho em hiểu.“ “Anh cứ nói đi

!“

“Ừm. Tính anh rõ ràng, không thích sự nhập nhằng, bởi rứa anh

hy vọng em cũng sẽ đối xử với anh theo tinh thần đó.“

“Dạ, thì em cũng đã khi mô không rõ ràng với anh mô.“

“Ừ, anh cứ nói trước cho em hiểu thôi.“

Tính tôi không thích tranh cãi với con gái, kinh nghiệm xương

máu chỉ ra rằng điều đó là vô ích, vì nếu sửng cồ lên các nàng sẽ
ngoan ngoãn nghe lời nhưng khi có cơ hội lại vẫn… hành xử đúng như
cũ (tất nhiên ỉm đi không cho tôi biết).

“Huy…“

Huyền đặt hai tay lên má tôi vuốt nhẹ, mắt nhìn sâu thẳm.

“Huy có thật lòng với em không?“

Đã trải qua vài mối tình, nhưng nghe câu này tôi vẫn nổi da gà

như đang đứng trước mối tình đầu. Im lặng một lúc, tôi kéo nàng
vào lòng, vuốt tóc nhẹ lên tóc. Cảm xúc bùng cháy đột ngột, ghé môi
định hôn, sực nhớ cái singum mua lúc chiều (nhai cho đỡ mùi
thuốc), tôi gỡ tay nàng ra lục lọi túi quần. Nàng ngước mắt hỏi,
“Anh tìm chi?“. À không (trời ạ, túi quần thủng một lỗ nhỏ rơi mất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.