KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 181

“D

Chương 19

ù thế nào thì em vẫn không muốn mất anh“, đó là tin
nhắn cuối cùng cách đây 1 tháng của Huyền. Đêm qua
ngồi đọc lại mà cay mũi. Cuối cùng thì nàng cũng như
nhiều đứa con gái đã gặp trong đời: ăn nói khúc chiết,

khôn ngoan đâu ra đấy, nhưng xử sự thì… không qua ngọn cỏ!

Kể cho Ốc nghe, nàng cười nhếch mép nhẹ như ruồi, “Anh cứ

khen nó thơ ngây trong sáng nữa đi. Em là con gái em nói câu ni tin
hay không tùy anh: nỏ có đứa con gái mô trong sáng thánh thiện
hết, tất cả chỉ là làm hàng!“

Đang chán, bèn buột mồm bảo thì anh cũng tán lăng nhăng rứa

thôi, khi mô sắp phải lấy vợ rồi mới xác con nhà bà định. Nói phét
cho đỡ sượng, thật lòng đau vãi. Đàn bà đối với tôi muôn đời vẫn
thế, chúng tặng cho ta những vết chém chí mạng bằng vẻ ngoài
ngây ngô và dễ bảo, chỉ khi ngạo nghễ bỏ đi ta mới biết thế nào là
đòn đau nhớ đời…

Mà thôi, kệ nó đã đến đâu thì đến. Con gái xứ này đã chết hết

đâu mà phải xoắn?

Sáng nay bất ngờ được bà chị gái nhờ đi họp phụ huynh cho

thằng cháu. Đang rảnh, lại nghe phong thanh có cô giáo trẻ trẻ chủ
nhiệm nên ừ hữ nhận lời.

Thằng cháu lớp 8, học ngu như bò nhưng giỏi game và máy tính.

Thấy tôi đi họp hộ chắc mừng húm, bèn rỉ tai, “Chú tán cô Nhâm
được đó, cô chưa chồng“. Hỏi nó xinh không? Cu cháu không lắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.