KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 21

Ngồi đợi một lát thì ông kia ra tiếp, thái độ vừa ngỡ ngàng vừa

bối rối, trông mặt cứ sượng sượng, khổ khổ. Tôi cũng thấy tồi tội
làm sao ấy.

Đến phần trình bày hoàn cảnh dẫn tới việc chậm trả nợ thì tôi té

ra ngoài, bỏ lại mẹ một mình chiến đấu (đợi khi có biến thì nhảy
vào, hehe).

Đủng đỉnh ra sân ngó chim bồ câu, tranh thủ tia xem em kia ở

đâu, tán phét tí cho đỡ nhạt miệng. Dưới bếp hình như có ai đó đang
lục cục dọn dẹp, hé mắt vào thấy mái tóc dài lấp lóa, thoắt ẩn
thoắt hiện mà tim xốn hết cả xang, bèn đánh liều đi xuống.

“Em gì ơi cho anh xin tí lửa.”

Tiếng dép lẹp kẹp từ trong bước ra, ngộp thở vãi.

“Anh vô bếp mà châm tề, bật lửa em bỏ mô rồi a.”

Lúc ấy tay đã run cầm cập rồi, cầm điếu thuốc mà mấy

lần suýt rơi xuống đất. Em mặc quần thể thao, khoác áo ấm dày
sụ, chân đi đôi tổ ong xanh, mắt nhìn tràn đầy sự ấm áp.

“Đang nấu chi mà thơm rứa em, có lẹ ăn được đây?”

Tôi ấp úng bên cái nồi đang phả khói phì phì trên bếp than rực

hồng. Bé con cười bẽn lẽn, duyên tệ.

“Anh đoán tài hè, đố anh mùi chi đó?”

Tôi hít hà mấy cái, rồi ra vẻ trầm ngâm thẩm định.

“Mùi chi mà nghe quen lắm, khoai lang à em?”

“Hiii, đúng một nửa rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.