KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 88

“Từ hôm nay anh với em sẽ tránh để mọi người hiểu nhầm

chuyện của hai đứa…“

“Là sao? Không gặp nhau nữa á?“

“Khồng, mà là… không… không…“, tôi ôm nàng vào lòng, “…

thế này nữa.“

Nàng dựng chân chống xe máy, hai tay vuốt lên má tôi, cái nhìn

trân trân (trời tối nên không rõ vui hay buồn). Lặng hồi lâu, bất
chợt nàng vòng tay ôm lấy tôi, nói trong hơi thở hổn hển: “Sao anh
không là của em???“.

Câu này nàng đã nói trong một lần say rượu ở nhà bạn, khi ấy

nàng mềm nhũn như con mèo ốm, hơi thở chua lòm. Nhưng lần
ấy không tính, vì lúc tỉnh dậy nàng cười nhe răng, “Nỏ nhớ nói cái
chi nựa cả“.

“Thôi đừng ca bài này nữa, anh dị ứng…“

Một cái tát giáng xuống má tôi, nhanh đến nỗi không kịp phản

ng. May mà không mạnh lắm, chỉ ran rát. Tôi đứng như trời trồng

không hiểu chuyện gì.

Rất nhanh, nàng gạt vội chân chống nổ máy vụt đi. Đúng là cóc

hiểu chuyện gì thật. Càng cố hiểu càng rối bời…

2 giờ sáng giật mình vì cái tin đến. “E xin lỗi, lúc đó em không

phải là em nữa. Sáng mai em mua xôi ruốc cho anh nha.“

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.