KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 89

N

Chương 8

hiều người chắc sẽ thắc mắc sao tôi dành thời gian cho
công tác gái gú nhiều thế?

Hỏi thế là xứng đáng 1 điểm về chỗ.

Vì đây không phải là nhật ký tiểu thư để kể lể chi tiết chiều nay

ăn gì, ngủ mấy giờ dậy, đi mua quần chíp với ai, thậm chí cả tuần
tổng cộng ho mấy lần? Vân vân và vân vân…

đây chỉ có chỗ cho tình yêu, mọi thứ ngoài lề lẻ tẻ chỉ điểm

xuyết hoặc lướt qua. Với lại một công chức quèn cấp huyện, lương
đủ ăn sáng 30 ngày mỗi tháng và đổ đầy ba bình xăng, thì thử hỏi
còn thú vui tao nhã và tinh tế nào hơn thú vui uống trà, bắn
thuốc lào vặt và đong gái?

Tôi ít bạn trai (thứ được coi là tri kỷ) bạn bè thân thiết, tốt

nghiệp đại học xong mỗi đứa té mỗi nơi. Ở quê còn lại các chú: hoặc
là thợ hồ, thợ cơ khí, thợ cắt tóc, hoặc là mấy anh giáo viên, cán
bộ Đoàn, viên chức lằng nhằng. Các anh thợ thì tôi nói các anh cóc
thèm nghe. Các anh viên chức thì tôi cóc nghe nổi các anh nói. Đâm
ra chỉ hợp với mấy em xì tin hoặc tiền mãn tin – vì khi lời nói bất
đồng ta có thể chuyển sang ngôn ngữ cơ thể.

Trên kia là đùa.

Giờ mới thật.

Từ khi bán xới khỏi Hà Nội, tôi luôn nhức nhối với vết thương

lòng do ex (người yêu cũ) để lại. Một khoảng trống mênh mang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.