KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 96

T

Chương 9

rên đường đi cả hai không chuyện trò gì, không khí nặng nề và
khó chịu. Lúc ấy chả có đầu óc nào nữa, suốt quãng đường
chỉ nhăm nhăm nghĩ những câu cần nói trong trường hợp bị
nàng phản pháo. Vào đám cưới. Đoạn này lướt qua vì cơ bản

không có gì đặc sắc. Cưới ở quê thì đều na ná như nhau, nhạc sàn
đập đinh tai nhức óc, giai làng thi nhau huơ chân múa tay trong
những vũ điệu mà các chuyên gia khiêu vũ đang loay hoay chưa biết
nên xếp vào thể loại gì. Rồi 1… 2… 3… dzô! 1… 2… 3… uống! Các
thôn nữ thẹn thùng cắn hạt dưa tanh tách mắt không ngừng đảo
như rang lạc tìm người trong mộng.

Tôi không thẩm thấu được nét văn hóa đậm đà bản sắc ấy nên

nháy mắt nàng rút lui. Ra lấy xe, nàng hỏi “Đi mô giừ?“. Tôi bảo
mô cũng được. Chạy xe tà tà một lúc, ngó thấy con đường phía trước
mặt có lối rẽ lên đồi cây, tôi phi xe bừa lên.

Cả hai ngồi xuống vệ cỏ ngay bên cạnh cái biển tuyên truyền -

hình như của mấy anh kiểm lâm: “HÃY CHO RỪNG MỘT CƠ HỘI“.
(Bên dưới có nét chữ viết bằng than nhì nhằng của mấy chú trẻ
trâu “Éo cho”.)

5 phút trôi qua trong im lặng.

10 phút… Vẫn không đứa nào chịu mở lời trước.

Nàng bứt cọng cỏ vân vê. Tôi bẻ một cành cây dại rồi đưa lên mũi

ngửi. Tiếng dế kêu rinh rích điếc hết cả tai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.