KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 98

“Bộ yêu nhiều người quá giừ không nhớ nổi hay răng mà phải…

nghĩ cái đã?“

Tôi lắc đầu, nói với vẻ trầm ngâm.

“Khồng, anh đang đắn đo xem có nên kể hết với em không?

Dù sao quá khứ cũng đã ở sau lưng. Người ta có thể còn nhớ về nó,
nhưng không thể đánh thức nó tỉnh dậy để sống cùng được.“

“Thì anh cứ kể đi. Em muốn nghe.“

Để nàng truy vấn mãi e rằng sẽ vào thế bị động. Trong bất kỳ

cuộc đối thoại nào, nếu không muốn kẻ khác đào hố chôn mình
thì tốt nhất nên giành thế chủ động.

“Ừm, anh sẽ kể.“

Mạnh mồm thế thôi, nhưng lúc đó cũng cóc biết nên bắt đầu

từ đâu và nên kể những gì. (Vì không biết con chim lợn Tú kia đã
bơm đểu với nàng những vụ gì của tôi để mà né hạ.)

Bắt đầu kể về mối tình dang dở với ex (bằng ngữ điệu bình

thản nhất có thể). Trong lúc kể, không bình phẩm hay đổ lỗi cho ai,
chỉ tường thuật với thái độ khách quan. Huyền chăm chú nghe như
cô giáo nghe học trò trả bài cũ.

“Rứa thôi, đó là mối tình sâu đậm nhất cho đến lúc này của

anh. Ngoài ra anh cũng có những-thứ-tương-tự-tình-yêu (cố tình
nhấn giọng) với vài người khác. Nhưng anh sẽ không nhắc tới
những chuyện đó vì nó không để lại ấn tượng nào đặc biệt.

“Giừ anh có còn thấy yêu chị nớ nữa không? Anh có thấy tiếc

không ạ?“

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.