KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 1169

Nghiêm Liệt cũng không phản bác, chỉ cúi đầu nói: “Van ngài, mẫu hậu,

nhi thần chưa từng cầu xin ngài cái gì. Lần này, lần này van ngài, van ngài
gả Nhạc Phong cho nhi thần đi!”

“Bốp!” Một ly trà đập vào trán Nghiêm Liệt, chỉ thấy máu kia rỉ ra.

Tịch Nguyệt nhìn thấy vết máu kia, cảm thấy dường như là bắt đầu yếu

ớt.

Lung lay mấy cái, cuối cùng nàng đứng không vững, tê liệt ở nơi đó.

“Con gái Nhạc gia đều là hồ ly tinh chuyển thế. Ngươi vẫn là con nít,

nàng ta lại quyến rũ ngươi. Nếu như không phải là vì cướp đoạt nàng ta,
ngươi sẽ muốn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế sao, sẽ vì tranh ngôi vị hoàng đế
mà ám sát Triệt nhi sao? Ngươi cho rằng ngươi làm Hoàng đế, trắng trợn
cướp đoạt vợ quan viên mới sẽ không có ai có thể quản chế ngươi. Ngươi
cho rằng ta không biết sao? Nhưng mà ngươi có biết hay không, hai người
các ngươi đều là mạng của ta, ngươi có biết lúc ngươi làm như thế thì ta có
bao nhiêu đau khổ hay không? Vốn tưởng rằng là ta bỏ quên ngươi, nhưng
không ngờ lại là vì con yêu nữ. Nàng ta chết rồi, nàng ta chết thì còn có
người nhà. Thẩm gia, Nhạc gia, ai gia không bao giờ muốn thấy người nào
có liên quan tới nàng ta nữa. Nàng ta không thể sống tiếp nhận trừng phạt,
vậy hãy để cho tất cả người thân của nàng ta thay thế nàng ta đi. Cả đời
này, ai gia từng đau, từng khóc, từng cười, hôm nay đã là người sắp chết, ai
gia có thể quên được bất cứ chuyện gì lại không thể quên được chuyện này.
Nếu như không có Nhạc Khuynh Thành, làm sao ngươi sẽ đi tới bước này
với Triệt nhi? Hôm nay ngươi lại muốn cưới cháu gái của nàng ta. Đừng
hòng nghĩ, đừng có mơ.”

Tịch Nguyệt càng ngày càng choáng váng đầu mơ hồ, tuy nhiên lại nghe

rõ tất cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.