KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 1187

Cảnh Đế nhìn góc áo nhăn nhăn của nàng, nắm lấy tay nàng, giọng nói

vô cùng ôn hòa: “Nàng nói càn cái gì vậy. Trẫm thích nàng đương nhiên sẽ
không để ý những thứ này, sẽ không ghét bỏ.”

Tịch Nguyệt biết thực ra Cảnh Đế có sở thích sạch sẽ, có thể ở bên cạnh

nàng lâu như vậy cũng đã không dễ rồi, nếu không thì nàng cũng sẽ không
lấy chuyện này ra nói.

Nàng lại cắn môi: “Đến thiếp cũng tự ghét bỏ mình....”

Cảnh Đế nâng cằm nàng lên: “Tại sao nàng lại tự coi nhẹ mình như vậy,

tội gì phải ghét bỏ mình? Trẫm không phải người nông cạn, Nguyệt Nhi có
thể yên tâm.”

Tịch Nguyệt thuận tiện tựa vào ngực hắn: “Nguyệt Nhi lo lắng, mấy

ngày nay trong lòng thiếp đều không yên, như vậy đúng là khiến cho người
ta thấy không thỏa đáng. Thiếp nghe thấy bốn chữ Hoàng thượng giá lâm,
trong lòng liền thấy xấu hổ!”

Lời nói này khiến cho trong lòng Cảnh Đế dễ chịu, cũng vơi đi không ít

nghi hoặc.

Sau khi ra khỏi Khánh An Cung, Cảnh Đế nhớ lại những chuyện vừa xảy

ra, sau đó cười một tiếng, đúng là tiểu hồ ly.

Tiểu hồ ly này đương nhiên là thấy hắn không vui nên mới nói những lời

kia, nhìn dáng vẻ của nàng, đúng là mê hoặc người khác.

Nếu như nàng thực sự đơn thuần khả ái như vậy thì hắn lại cảm thấy

không thú vị.

Quả thực nhìn nàng xử lý từng chuyện ở trong cung của nàng, còn có

nghiêm túc xem xét những nhũ mẫu của ba đứa bé là có thể biết được nàng
đương nhiên không phải là một nha đầu không hiểu chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.