KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 1437

Cảnh Đế lướt qua biểu tình của mọi người một lượt, lộ ra nụ cười trào

phúng. Qủa nhiên Nguyệt Nhi ở hậu cung luôn bị mọi người xa lánh. Có lẽ
trẫm quá dung túng các nàng rồi.

Thời gian gần đây, hắn đúng là không thể thấy Nguyệt Nhi chịu một chút

ủy khất hay xem thường nào.

"Nếu như tính thời gian thì khi An tiểu chủ còn chưa gặp chuyện không

may thì cung nữ kia đã ra ngoài rồi?"

Lời vừa nói ra, An Thục viện vội vàng dập đầu: "Không có, không có,

Hoàng Thượng, người tin tưởng nô tỳ, nô tỳ vô tội. Nô tỳ cũng không biết,
không biết vì sao lại như vậy, Hoàng Thượng...."

"Đủ rồi." Giọng nói của Cảnh Đế vô cùng lạnh lẽo, tất cả mọi người đều

vội vàng cúi đầu, không biết Cảnh Đế có ý gì.

Tịch Nguyệt chỉ lẳng lặng nhìn hắn như vậy.

Nắm lấy bàn tay của Tịch Nguyệt, phát hiện hơi lành lạnh, hắn không

thèm để ý chừng mặc, đặt đôi tay nhỏ bé lên trước miệng, hà hơi một cái ủ
ấm.

Tịch Nguyệt cảm thấy trái tim mình run rẩy, mờ mịt nhìn hắn.

"Chủ tử nhà ngươi đã nói rằng nàng vô tội, không biết tại sao lại như thế.

Nếu vậy thì ngươi đi Thận Hình Tư nói rõ ràng những chuyện đã xảy ra
đi." Cung nữ vừa rồi vẫn mang vẻ mặt vui mừng lập tức bị người ta kéo đi.
Thận Hình Tư là nơi nào, người khác đương nhiên là rất rõ ràng.

Cung nữ kia khóc đến tê tâm liệt phế cầu cứu mà lúc này An Thục viên

lại chỉ run rẩy quỳ ở đó, thấy ánh mắt Cảnh Đế nhìn về phía nàng ta thì
không ngừng dập đầu: "Tần thiếp không biết chuyện gì. Tần thiếp thực sự
không biết vì sao nha đầu kia lại đi tìm ngài. Tần thiếp vô tội."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.