KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 1639

“Đương nhiên, Hoàng Thượng có thích không?” Đương nhiên là Tịch

Nguyệt biết hương vị của chén cháo này cũng chỉ bình thường, lại càng
không thể so sánh với tay nghề của ngự trù trong cung, nhưng mà bên trong
không phải là có tâm ý của nàng sao?

Cảnh Đế vốn định nói lời hay nhưng khi mở miệng lại là hai chữ "cũng

tạm”

Tịch Nguyệt nghe thấy vậy thì chu môi, nhưng mà rất nhanh đã khôi

phục lại: “Nô tỳ không ngừng cố gắng đương nhiên sẽ càng ngày càng tốt.”

Cảnh Đế cười nâng cằm của nàng lên.

“ Nàng đúng là không có lương tâm, lâu như vậy cũng không đến thăm

trẫm. Nếu như không phải vì người nhà của nàng thì chỉ sợ là nàng vẫn sẽ
không đến đúng không?” Khi Cảnh Đế nói nhưng lời này thì có chút ủy
khuất.

Lúc trước, khi nàng chưa tới thì Cảnh Đế nghĩ, đợi nàng đến thì nhất

định không được để ý đến nàng, để cho nàng ở ngoài đợi nửa ngày, sau đó
cũng phải làm khó dễ nàng một phen. Nhưng mà khi nghe thấy nàng đến
đây, khi nhìn thấy bóng dáng của nàng thì hắn lại vô cùng không nỡ.

Sau đó lại nghĩ, đều là do hắn tính tình nóng này, khi không lại làm nàng

khó xử! Cũng là do hắn vô cớ sinh sự, chọc nàng không vui.

Tịch Nguyệt vừa nghe những lời này của Cảnh Đế thì lập tức hiều được,

đương nhiên là thủ đoạn của Cảnh Đế, nàng còn nghĩ sao mà đột nhiên mọi
người lại muốn tiến cung thăm mấy đứa bé chứ?

Chu môi, Tịch Nguyệt hờn dỗi: “Hoàng Thượng mới không có lương

tâm, Nguyệt Nhi không biết đã đắc tội với Hoàng Thượng lúc nào, trong
lòng vô cùng lo lắng, nào dám qua đây. Ngược lại, Hoàng Thượng người
cũng không hề qua thăm Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi vô cùng thấp thỏm lo âu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.