KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 1650

"Tần thiếp chỉ cầu xin Hoàng Thượng nghe một lời của tần thiếp."

Cảnh Đế thấy nàng như vậy, nhíu mày: "Rốt cuộc ngươi muốn nói gì."

Lại nhìn một đám phi tần tò mò không muốn rời đi, trách mắng: "Còn

không mau cút đi."

Mọi người vội vàng nối đuôi nhau ra ngoài.

Tịch Nguyệt cũng không lưu lại, có một số việc nàng không nên quản

cũng không thể quản.

Đợi tất cả mọi người ra ngoài, bên trong chỉ còn Cảnh Đế, Chu Vũ

Ngưng và Lai Hỷ.

Chu Vũ Ngưng ngẩng đầu: "Hoàng Thượng, tần thiếp tự xin vào quốc

tực cắt tóc làm ni cô, mỗi ngày ăn chay niệm phật cầu phúc cho Thái hậu."

Lời này vừa nói ra, Cảnh Đế cười lạnh: "Cầu phúc cho Thái hậu? Chu

Vũ Ngưng, ngươi coi trẫm là tên ngốc hay sao?"

Chu Vũ Ngưng lại không kiêu ngạo không siểm nịnh: "Tần thiếp chưa

từng nghĩ như vậy."

"Chưa từng nghĩ nhưu vậy? Chu Vũ Ngưng, không phải là ngươi vẫn

muốn xuất cung sao? Ngươi cho là trẫm thực sự không biết gì?" Cảnh Đế
đưa chân đạp ngã Chu Vũ Ngưng.

"Trẫm sẽ không để cho bất luận kẻ nào có ý đồ lợi dụng Thái Hậu, trẫm

cũng sẽ không khách khí với bất kỳ ai."

Chu Vũ Ngưng không cam lòng yếu thế, ngẩng đầu nhìn Cảnh Đế: "Tần

thiếp không có. Thái Hậu là mẫu thân của người ta yêu nhất, ta sẽ không lợi
dụng người. Tuy lúc trước tần thiếp đã từng nghĩ như vậy nhưng mà không
phải lần này. Vài ngày trước tần thiếp đã nghĩ kỹ rồi, đã hạ quyết tâm xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.