KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 1705

Làm như nghĩ tới điều gì, Phó Cẩn Dao càng thêm khó chịu, trực tiếp xé

toạt chữ này.

"Thái hậu, Thái hậu, đều là bà ta, đều là lão bà kia, nếu như không phải

là bà ta làm sao Thẩm Tịch Nguyệt sẽ đi lên hậu vị. Từ Bổn cung vào cung,
bà ta chính là vẫn không thích Bổn cung, hôm nay sắp chết còn muốn tính
toán. Tại sao bà ta không mau chóng chết đi, tại sao không mau chóng
chết?" Giọng nói Phó Cẩn Dao hàm chứa oán độc.

Có lẽ lời nàng nói thật sự khiến tâm thần hai nha hoàn đều rạn nứt.

Nếu như lời này của chủ tử để người khác biết được, bọn họ là tội lớn

không nói rõ đấy, cho dù là giết cửu tộc cũng không quá đáng.

Vân Tuyết khuyên giải: "Chủ tử chớ nên nói bậy, chúng ta tuyệt đối

không thể nói liều như thế."

Phó Cẩn Dao hừ lạnh: "Lỡ lời? Như vậy tính là lỡ lời gì? Nơi này chẳng

qua cũng chỉ có hai người các ngươi, chẳng lẽ các ngươi còn có thể bán
đứng ta?" Dứt lời ngờ vực nhìn hai người.

Vân Lam, Vân Tuyết vội vàng quỳ xuống lại không dám nói.

Phó Cẩn Dao hừ lạnh một tiếng.

"Rốt cuộc làm sao, làm sao mới có thể khiến Thẩm Tịch Nguyệt không

leo lên hậu vị đây? A, đúng rồi! Nếu như Thái hậu chết ngay bây giờ, nếu
như Thái hậu chết ngay bây giờ, vậy trong vòng ba năm hoàng thượng tất
nhiên sẽ không phong hậu. Đúng, Thái hậu phải chết, Thái hậu phải lập tức
chết......"

Phó Cẩn Dao tự mình lầm bầm lầu bầu quả thật khiến hai nha hoàn sợ

đến đều muốn điên rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.