Vẻ mặt Bạch Du Nhiên cứng ngắt một chút, lắc đầu: "Thật sự không
phải là ta."
Tịch Nguyệt gật đầu: "Ta tin."
Bạch Du Nhiên đứng ở bên hồ, nhìn Tịch Nguyệt, đột nhiên lại nở nụ
cười: "Tuy không phải là ta, nhưng lại là ta cố ý dẫn dắt họ. Nếu không
phải nương nương rơi xuống nước, tại sao ta có thể một mình theo hoàng
thượng ra ngoài chứ."
Thừa dịp mọi người vừa kinh ngạc trong nháy mắt.
Bạch
Du
Nhiên
nhanh
chóng
ngã
về
phía
sau,
0di33xn0dafnl330fys0doon không đợi mọi người phản ứng, nàng mạnh mẽ
nắm lấy quần áo Tịch Nguyệt, tuy Quả Nhi tay mắt lanh lẹ bắt được tay
Tịch Nguyệt, nhưng rốt cuộc là không bằng trọng lực Bạch Du Nhiên ngã
về phía sau, Tịch Nguyệt cứ như vậy bị nàng kéo ngã xuống hồ nước.
"Bùm ——"
Ba người họ ngã vào trong nước.
Cẩm Tâm thét chói tai, trong nháy mắt đưa tới rất nhiều thủ vệ.
Tuy rằng khoảnh khắc Quả Nhi rơi xuống nước có chút mơ hồ, nhưng
trong nháy mắt liền kéo hoàng hậu lên trên, Bạch Tiệp dưlại cứ hung hăng
nắm chặt cánh tay của nàng, không chịu buông tay.
Bởi vì trong nước, lại nhất thời có chút khó xử lý, bởi vì thai của hoàng
hậu nương nương vốn là không ổn.
Quả Nhi không dám trì hoãn, vội vàng dùng sức hung hăng ấn huyệt vị
của Bạch Tiệp dư, thúc đẩy nàng buông tay, sau đó kéo Thẩm Tịch Nguyệt
nổi trên mặt nước.