KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 347

Tịch Nguyệt đứng bên cửa sổ, xuyên thấu qua ánh trăng, người gác cổng

có thể lờ mờ thấy được đèn lồng màu đỏ, khóe miệng nở một nụ cười.

Vốn ban đêm Tịch Nguyệt đều muốn đi dạo trong vườn, tản bộ, thời tiết

lạnh dần, nàng cũng không muốn chịu lạnh đi ra ngoài. Không biết tại sao,
nàng rất sợ lạnh.

Kiếp trước cũng không xảy ra tình trạng như vậy.

Nàng cũng không nghi ngờ, nếu như tất cả mọi chuyện đều giống nhau

như đúc, vậy sao nàng lại sống lại?

Không thể tản bộ, cùng Đào Nhi và mấy đại nha hoàn ở trong phòng nói

chuyển giải buồn.

Trong mấy người này Đào Nhi là nói nhiều, tin tức cũng linh thông. So

sánh với Quả Nhi trầm mặc ít nói, Đào Nhi quá hoạt bát.

"Chủ tử, lúc gần tối nô tì có nghe được một tin."

"Tin tức gì chứ, cũng chỉ là mấy tiểu cung nữ tư xuân, tiểu cung nữ và

thái giám có quan hệ mập mờ, không thì ma ma nào đó có chuyện gì?"
Hạnh Nhi trêu ghẹo nàng.

Đào Nhi không phục: "Không phải vậy đâu, lần này là tin lớn đấy, ngày

mai các ngươi sẽ biết thôi."

"Hả? Vậy là cái gì?" Tịch Nguyệt cười cười, hỏi.

Đào Nhi thấy chủ tử tò mò, vội vàng hiến vật quý.

"Hôm nay trong giếng cạn của Kiêu Vân cung phát hiện hài cốt,Pinni,

Phó quý tần bị kinh sợ. Hoàng thượng nói bây giờ Phó quý đang có thái,
Kiêu Vân cung này nếu phát hiện vật xúi quẩy như thế, tất nhiên không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.