KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 508

"Hoàng thượng vốn chính là phu quân của tần thiếp." Nàng cười dịu

dàng nhìn Cảnh đế, không dám mở to mắt.

Cảnh đế thấy nàng như thế, ôm nàng vào trong ngực, Tịch Nguyệt vùng

vẫy, Cảnh đế có chút không hiểu, nhìn nàng.

Tịch Nguyệt lần nữa đứng dậy, ngồi xổm xuống tháo giày cho Cảnh đế.

"Thời tiết lạnh như thế, nằm trên giường sưởi mới thoải mái."

Tịch Nguyệt nghiêm trang nói, có điều lại chọc cho Cảnh đế cười xấu xa.

"Chẳng lẽ là lại muốn quyến rũ trẫm?"

Tịch Nguyệt nhẹ nhàng chớp mắt: "Tất nhiên không có."

Có điều hình như gần đây Cảnh đế có chút mệt mỏi, ngược lại thật đúng

là không muốn động chân động tay, lại ôm lấy nàng nằm nghiêng trên
giường sưởi, hai người tán gẫu.

"Trẫm trong khoảng thời gian này không tới thăm nàng, có trách trẫm

không?"

Tịch Nguyệt tất nhiên không biết được Cảnh đế hỏi lời này rốt cuộc là có

động cơ gì, hiện nàng đã thành thói quen đem mỗi một việc Cảnh đế làm
cũng đều có động cơ, nếu như hắn thật là nói việc hàng ngày, ngược lại
không phải là thói quen của nàng.

Tịch Nguyệt hơi do dự, sau đó ngửa đầu nhìn hắn, cứ nhìn như vậy, được

một lúc lâu, nàng phì cười một cái: "Hoàng thượng cho là như thế nào thì là
như thế?"

Mặc dù cười ra tiếng, nhưng nụ cười cũng không xuất phát từ đáy mắt,

Cảnh đế nhéo mặt nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.