KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 556

lanh lợi, suy nghĩ tinh tế, chắc hẳn biết được ta là loại người nào, có thể có
An nhi, chính là ta cực kỳ vui sướng, tất nhiên sẽ không cưỡng đoạt thứ
không thuộc về ta. Người, luôn phải biết đủ."

Ngừng lại một chút, Lâm thị tiếp tục: "Mẫu thân nói lời không thích

nghe, mẫu thân chú ý là cả Thẩm gia, mà ta trừ chú ý cái này, ngoài đại
phòng chúng ta, Tịch Nguyệt con là trưởng nữ đại phòng chúng ta. Cho dù
con có phải ruột thịt của ta hay không, những thứ này cũng sẽ không thay
đổi. Ta là một phu nhân nơi sâu, cái khác không biết, nhưng cũng biết, chỉ
cần là lời lão gia nói, chuyện lão gia quyết định, tất nhiên là ta sẽ không có
nửa phần không vâng lời. Ta là kế thất, An nhi lại nhỏ, tương lai hắn cần ca
ca tỷ tỷ hắn che chở, ta không thể trông coi hắn cả đời. Cho nên mặc dù hắn
còn nhỏ, ta cũng sẽ dạy cho hắn, mọi việc, phải biết đủ. Nhất vinh câu vinh,
nhất tổn câu tổn. Những đạo lý này, ta hiểu."

Tịch Nguyệt thấy Lâm thị như thế, nở nụ cười, tất nhiên nàng biết được,

Lâm thị này là một người thật rõ ràng.

Kiếp trước nàng không được sủng ái, Lâm thị cũng không có thay đổi

thái độ của mình. Kiếp này nàng được cưng chiều, dĩ nhiên là khác biệt.

Thật ra thì Lâm thị cũng có một chút lời ngầm, Đúng vậy, nàng phú quý,

đại phòng bọn họ sẽ thêm Phú Quý, so sánh với Tam Phòng chi thứ hai, kế
nữ nàng cũng sẽ không trở thành uy hiếp gì với Lâm thị, không chỉ có như
thế, sợ rằng còn là một sự giúp đỡ lớn với nàng ta.

Nàng không ngốc.

Với Thẩm gia, Thẩm Tịch Nguyệt nàng là chỗ dựa củaLâm thị trước mặt

Tam Phòng chi thứ hai. Với người ngoài, một nữ nhi được cưng chiều là
chỗ dựa của cả Thẩm gia bọn họ.

Lão phu nhân thấy hai người nói chuyện, tán thành gật đầu: "Tất cả nói

rõ thì tốt. Thẩm gia chúng ta mặc kệ là mấy phòng đều phải đồng tâm hợp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.