KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 645

Nếu bà muốn mình chăm sóc Hoàng thượng thật tốt thì mình đương

nhiên sẽ dốc lòng làm, mặc dù Thái hậu không nói nhưng dù sao đây cũng
là điều nàng nên làm.

Tạm biệt Thái hậu, Tịch Nguyệt mang theo Hạnh Nhi trở về.

Ngày xuân này phong cảnh không giống như mùa đông. Nhìn cành liễu

đã nảy lộc non, Tịch Nguyệt cảm thấy tâm tình đặc biệt thoải mái, mỗi
ngày đều ở trong cung, tuy rằng nàng thích ở đó nhưng thỉnh thoảng cũng
sẽ cô đơn, hiện nay xuất cung tuy vội vàng nhưng có thể nhìn thấy quang
cảnh ngoài cung, trong lòng nàng vẫn rất vui vẻ.

Tịch Nguyệt nhìn bể nước cách đó không xa, bây giờ băng đã tan ra,

khắp nơi đều tỏa ra hơn thở mùa xuân.

“Đi, chúng ta qua đó đi dạo.”

Tịch Nguyệt cũng là đột nhiên có hứng thú này.

Hồ nước này mùa đông đều kết thành băng, có vài tiểu thái giám, tiểu

cung nữ, vì tiết kiệm thời gian cũng sẽ đi xuyên qua hồ băng, bây giờ băng
đã biến thành nước hồ xanh thẳm, xem ra đường tắt này không thể dùng
được nữa rồi.

“Ngày đông các ngươi đi lại ở trên này có thấy sợ không?”

Hạnh nhi cười: “Cái này thì quả thực là không sợ, mọi người đều biết khí

trời lạnh giá như vậy, mặt băng chắc chắn, sao phải lo lắng chứ, nhưng mà
như bây giờ thì chủ tử phải cẩn thận đó, hồ nước này sâu lắm.”

“Không phải sao, nha đầu Hạnh Nhi này nói cũng không sia.” Giọng nữ

đột ngột vang lên, là Liên Tú Vân.

Hai người chào hỏi lẫn nhau, đồng thời đứng bên cạnh ao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.