KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 669

những ngày tháng chung sống cùng ngài, như vậy không bằng cứ đàng
hoàng đợi ở Phật Đường.”

“Nàng đó, thân thể của nàng yếu ớt như vậy, sao trẫm có thể yên tâm

được đây?”

“Ừm.” Tỏ vẻ suy nghĩ một chút, sau đó Tịch Nguyệt mở miệng: “Thật ra

thì thiếp cũng thật sự rất lo lắng cho chính mình. Thiếp mới vừa nghĩ qua,
thiếp sẽ để Quả Nhi ở lại Thính Vũ Các chủ trì mọi việc, còn lại tất cả mấy
đại cung nữ khác đều sẽ theo thiếp vào Phật Đường ở, có ba người họ chăm
sóc cho thiếp... tất nhiên là thiếp sẽ nuôi chính mình thành người trắng trẻo
mập mạp. Nói không chừng, đợi tới khi ngài trở lại sẽ phát hiện thiếp mập
thêm một vòng đấy.”

“Được, nàng nói cái gì cũng đúng. Trẫm sẽ nói với mẫu hậu, vừa đúng

lúc, mỗi ngày mẫu hậu cũng dành ra chút thời gian để lễ Phật, có gì không
hiểu, nàng có thể hỏi mẫu hậu.”

Tịch Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

Tiếp đó, Cảnh đế tỉ mỉ dặn dò Tịch Nguyệt một hồi rồi mới cất bước rời

đi, dù sao thì hắn cũng phải bàn bạc chuyện này với Thái hậu.

Ra khỏi Thính Vũ Các, mắt thấy vừa nãy mặt trời vẫn còn rọi tia nắng

ấm áp mà giờ đã bị mây đen che kín, có lẽ chỉ lát nữa là trời sẽ mưa ngay
thôi.

Thật là một mùa hay mưa.

Vừa ngửa mặt nhìn lên bầu trời, lập tức nghe thấy một tiếng sấm rền

vang lên.

Cảnh đế nở một nụ cười như có như không, không phải là nụ cười xã

giao, mặc dù như có như không, nhưng lại là nụ cười thật sự phát ra từ đáy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.