KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 951

Cảnh đế lộ ra nụ cười thâm trầm, vươn tay nhéo vòng eo nhỏ nhắn của

nàng, cả người ngã trên người nàng: “Thấy nàng còn có tinh lực để chú ý
quần áo, xem ra trẫm vẫn chưa nỗ lực đủ rồi.”

Dứt lời, mõm sói lập tức vươn tới. Mặc dù động tác của hắn hơi thô lỗ

nhưng không đến nỗi khiến nàng bị thương.

Tịch Nguyệt bị hắn hôn tới mức thở dốc, né trái né phải, có điểu Cảnh đế

nhìn động tác này của nàng cũng rõ đây chỉ là phản ứng bản năng mà thôi,
không phải là thực sự chống cự hắn.

Hơn nữa như vậy còn là một loại tình thú, không lâu sau thì bên trong

truyền ra một trận thở dốc.

Người của Thính Vũ Các cũng đã quen với loại chuyện này, tất cả đều

yên lặng, nên làm gì thì làm, không hề tới gần nội thất.

Đến khi ân ái xong, Cảnh đế và Tịch Nguyệt đều không còn mảnh vải

trên người, có điều vì là ngày xuân nên vẫn còn hơi lạnh. Cảnh đế lập tức
lôi chăn qua đắp lên người hai người, Tịch Nguyệt dựa vào người hắn,
không ngừng thở dốc, cổ họng thanh thanh như động vật nhỏ bị dọa sợ.

Cảnh đế càng ngày càng cảm thấy dáng vẻ này của nàng đáng yêu, lại

gần cần cổ của nàng, khẽ hôn mấy cái. Da thịt nàng mềm mại, dù hắn chưa
sử dụng nhiều lực nhưng vẫn để lại dấu vết rõ ràng.

Bản thân Tịch Nguyệt cũng không biết nhưng dù không nhìn thấy thì

nàng cũng đoán được.

Nhìn dấu vết loang lổ trên người nàng là có thể đoán được nàng dễ bị

bầm tím thế nào, mà hắn mỗi khi làm loại chuyện này thì đều như vậy,
nàng cũng đã quen rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.