KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 233

Vận rủi bất chợt vồ lấy tôi. Hai người lính thông tin của tôi bỗng biến mất.
Tôi báo cáo điều đó cho khẩu đội trưởng. Anh ta nổi giận và ra lệnh tôi
phải quay lại tìm đằng sau trung đội chứ không đi phía trước nữa. Nhưng
không thấy ai đi tụt hậu cả. Anh ta lại ra lệnh cho tôi phi ngược về phía sau
để tự tìm họ cho bằng được. Tôi quành con ngựa đã mệt mỏi của mình lại,
nhưng không cách nào kiếm được những gã tụt hậu ấy. Tôi tới hỏi một vài
đơn vị thuộc ban chỉ huy nhưng họ không biết thêm được điều gì. Tôi cũng
ghé vào mấy cái làng. Con ngựa của tôi đang khát nước. Tôi lấy nước ở
một cái ao cho nó, đựng bằng cái áo mưa tẩm nhựa mà tôi để trong túi trên
yên ngựa. Sương mù dày đặc và trời đã bắt đầu tối. Tôi đành quay ngựa lại.
Con ngựa bị trượt ở một khúc quanh và tôi, phần vì mệt và phần vì ngồi
không vững, văng từ trên yên cắm xuống tuyết. Con ngựa vẫn chạy tiếp.
Tôi đứng dậy từ đống tuyết, khắp mình trắng xoá, bụng nghĩ rằng chuyến
này mình chắc tiêu rồi. Tôi sắp lạc mất con ngựa rồi. Ồ không, con Doll
yêu quí chỉ phóng đi chừng 10 mét, đang đứng lại nhìn tôi. Tôi chạy đến
bên nó, vuốt ve và áp má mình vào cổ nó. Lấy một phong sôcôla khỏi túi,
chúng tôi cùng chia cho nhau. Con Doll khụt khịt và lấy môi ngoạm phần
của nó từ tay tôi. Tôi lại dắt nó đi dọc con đường phủ tuyết. Tối hôm ấy trời
rất tối và dày đặc sương mù. Tôi chỉ có một mình mà sức lực thì đã cạn
kiệt. Bỗng tôi thấy một cái trại lẻ loi, có lẽ là trại của bọn “kulak”, trên một
ngọn đồi nằm cạnh dải rừng hoang. Không còn chọn lựa nào khác, tôi tiến
lại cánh cổng và gõ cửa. Một lúc lâu không có ai đáp lại. Cuối cùng, có ai
đó hỏi bằng tiếng Ba Lan rằng tôi cần gì. Tôi đáp mình là một sĩ quan Nga
và xin họ cho nghỉ qua đêm. Các cửa sổ bật sáng, bên trong có vài cái bóng
đi qua đi lại. Chắc họ đang cân nhắc xem có nên cho tôi vào hay không.
Hay có thể họ định cho tôi vào để giết chết cũng nên…. Cuối cùng, một
người đàn ông xách cái đèn lồng ra mở cửa cho tôi. Tôi dắt con ngựa của
mình vào trong căn nhà kho ấm áp, nơi có mấy con bò đang rống lên, buộc
con Doll vào ngăn chuồng còn trống. Tôi xoay sở một cách khó nhọc để
tháo cái yên khỏi lưng nó, thay cái dây cương bằng một dây thừng buộc
vào cột, trải cho một nắm rơm, rắc chút yến mạch trong túi cho nó rồi lót
rơm dưới chân nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.