KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 28

choàng ngụy trang tiệp màu đất. Tôi chưa từng thấy thứ nào như vậy trong
quân đội ta. Do thế, chúng tôi mặc áo nguỵ trang của Đức. Đôi lúc, khi vừa
trở về sau một chuyến trinh sát, chúng tôi thường nghe lính phe mình hét:
“Bọn Đức!” Và chúng tôi đáp lại, “Nhìn lại đi, lũ ngốc! Chúng tớ đây!
Chúng tớ vừa đi qua đây mà!” Chúng tôi phải quay trở về đúng chỗ chiến
tuyến đã xuất phát ban đầu để không bị hạ bởi chính phe mình.

Bọn trinh sát Đức cũng không ngốc, chúng thường bắt cóc lính ta để lấy tin
tức về cách bố trí quân ta. Đám trinh sát chúng tôi học được rất nhiều từ
bọn Đức. Tôi muốn nói tới cách ngụy trang, nghệ thuật chiến tranh và
những mánh lới đặc biệt của chúng. Chúng là những người rất chính xác,
không khi nào bắn nhiều đạn hơn cần thiết. Chỉ trừ những phát bắn trượt!
Mặt khác, khi chúng xác định được vị trí tập trung quân ta, chúng không hề
quan tâm tới số lượng đạn và thủ pháo. Ngay khi chúng bắt đầu nã đạn,
chúng tôi phải cố gắng trườn tỏa theo mọi hướng trước khi chúng giết chết
được tất cả mọi người.

Một lần chúng tôi lọt phải ổ phục kích của bọn Đức. Chúng tôi đang trườn
đi như sau: một người dẫn đầu cả nhóm và hai người khác ở hai bên. Và
người đầu tiên đã lọt vào ổ phục kích. Anh ta bị giết chết. Không nghĩ ngợi
lâu la, chúng tôi đưa ổ phục kích đó xuống địa ngục! Ngay lập tức, chúng
bắt đầu bắn lựu đạn vào chúng tôi. Ôi Trời ơi! Thật là kinh khủng khi
chúng bắt đầu bắn vào cùng một điểm từ mọi phía. Không trốn vào đâu
được! Bạn phải tìm cho bằng được bất cứ cái lỗ nào để rúc đầu vào. Nhưng
chúng tôi cũng phải cố thoát khỏi nơi ấy bằng bất cứ giá nào. Hai người của
chúng tôi bị thương trong vụ ấy, nhưng chúng tôi đã vác được họ về. Chúng
tôi không bao giờ bỏ những người chết và bị thương lại chiến trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.