KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 312

cho nó một cửa hàng, nó sẽ quản lý ở đấy.” Và họ giao cho tôi một ngôi
nhà trống trên phố Vorovsky, nơi trước kia từng là cửa hàng bán xe đạp của
một tổ chức khác. Chúng tôi bố trí cửa hàng trên tầng một, do sân khu nhà
bị ngập nước. Tôi tập hợp lũ trẻ trong khu nhà mình lại: một đứa 12 tuổi,
một đứa khác 14, và tôi đã 17, rồi cả ba chúng tôi bắt đầu làm việc tại cửa
hàng đó. Một hôm, như trong câu chuyện thần thoại về con cá vàng, chúng
tôi thò một cái gậy xuống mảnh sân ngập nước, do chúng tôi không có lưới,
và kéo lên một đống trục quay xe đạp. Lần khác – kéo lên một đống bánh
xe. Tôi tìm được một cái bơm máy và bơm nước ra ngoài, hóa ra cái sân
chất đầy những phụ tùng xe đạp – khung xe, bánh xe, dây xích. Và do
chúng tôi không hề ký nhận những thứ này, tất cả những món đó đều không
được tính công. Chúng tôi trao đổi chúng với những cửa hàng khác và bắt
tay vào lắp ráp những chiếc xe đạp. Trước tiên chúng tôi ráp xe cho chính
mình, kế đó là lắp để bán ngoài chợ tại Malakhovka. Nhưng chúng tôi cũng
sửa những thứ đồ sắt, xe đạp, nhiều món thiết bị khác, và tính chúng vào sổ
công của mình. Và chúng tôi cũng nộp một phần tiền bán xe vào sổ của cửa
hàng, ghi vào “sửa đồ sắt”, “sửa ấm đun nước”, v.v. lên các hoá đơn. Bằng
cách đó chúng tôi hoàn thành được 115% kế hoạch hàng tháng. Họ gọi cha
tôi lên và bảo: “Nghe đây, con trai anh là một thiên tài. Không có cửa hàng
nào của chúng ta hoàn tất được kế hoạch, trong khi nó giao nộp được
115%. Chúng ta phải tặng cho nó một phần thưởng.” Và họ đã làm đúng
như vậy.

Đồng thời với công việc ở cửa hàng, tôi cũng tham gia một lớp dạy lái xe,
và sau khi lấy được bằng lái tôi vào làm tài xế tại Xí nghiệp Liên hiệp Ôtô
số 1, nơi một lần nữa cha tôi lại tìm được cho tôi một chỗ. Lúc ấy đã là mùa
đông năm 1941. Tôi làm việc từ 8 giờ sáng cho tới 12 giờ khuya. Tôi và
một người nữa chở mỗi người hai mét khối gỗ từ Krasnaya Pakhra về, nơi
này cách Matskva 50 kilômét. Không chỉ chở về, mà còn phải chặt cây, đốn
trụi cành lá, cưa xẻ chúng rồi chất lên xe và chở về. Chúng tôi làm hai
chuyến một ngày - 8 mét khối gỗ. Anh có thể tưởng tượng được không?
Tôi quay về văn phòng vào lúc đã 12 giờ khuya và họ bảo tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.