KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 524

“bây giờ tôi phải đi phục vụ Trung đội 1. Tôi sẽ nhận báo cáo của anh trên
đường quay về. Nhưng đừng quên nêu tên Glushan trong danh sách đề nghị
của anh: anh ta đã bắt được mười hai thằng Fritz đưa tới ban chỉ huy”. Vụ
này thật mới với tôi. Tôi không thể tin được chuyện này, nhưng thượng sĩ
bảo tôi là anh ta đã thấy tận mắt Glushan dẫn những thằng Fritz khốn kiếp
ấy tới ban chỉ huy.

Tôi thả mình thoải mái dưới bóng một cái cây nhỏ và viết một báo cáo cho
pháo đội trưởng Agafonov. Ở đoạn cuối tôi đính kèm danh sách các binh sĩ
được đề nghị khen thưởng. Tôi cũng nhớ ghi tên Glushan và viết rằng vì đã
bắt sống mười hai tên Fritz nên anh xứng đáng được nhận Huy chương
Dũng cảm.

Bản thân Glushan đã là cả một câu chuyện thú vị. Anh ta tới trung đội tôi
cùng đợt lính bổ sung chúng tôi nhận được trước các trận đánh tại
Belorussia. Glushan tính tình lặng lẽ và hay cả thẹn. Anh ta đã học hết
trung học, một trình độ cao rất khó kiếm ở trung đoàn tôi. Thoạt đầu, anh
không bộc lộ rõ những mặt mạnh của mình. Anh luôn cố gắng né tránh
những nhiệm vụ được giao, và khẩu đội trưởng đã đặt cho anh biệt hiệu
“Gã lười khốn khiếp”.

Sau khi phân công thêm một nhiệm vụ nữa cho anh ta để trừng phạt vì tội
thiếu kỷ luật, tôi cho gọi Glushan. Anh ta báo cáo có mặt và đứng nghiêm.
Anh nhẫn nại lắng nghe mọi lời khiển trách của tôi nhưng không tập trung
lắm. Khi tôi hỏi xem anh ta sắp tới muốn làm gì, anh nói anh sẽ cố gắng hết
sức mình. Câu trả lời không làm tôi yên tâm và tôi muốn tìm hiểu lý do chủ
yếu dẫn đến cách cư xử của anh ta: tại sao một người lính Hồng quân có
văn hóa như vậy, thuộc quân chủng Kỵ binh Cận vệ anh dũng, lại cố tìm
cách tránh làm những việc nặng? Anh ta đáp có lẽ sẽ dễ hiểu hơn nếu anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.