KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 563

trong cuộc chiến ấy). Từ lúc đó tôi không còn phải hỏi đám điều khiển giao
thông nữa: việc đầu tiên trong buổi sáng mà tôi làm là lên đường.

Tôi gặp một trung sĩ và một trung úy của quân đoàn tôi (họ thuộc Sư đoàn
Kỵ binh Cận vệ 6). Họ không có manh mối nào về vị trí quân đoàn và rất
mừng khi biết tôi có mọi thông tin cần thiết. Họ nhập cùng tôi và chúng tôi
cùng đi nhờ xe. Thật tốt khi được đi chung với nhau.

Sau khi đi được một lúc, chúng tôi quyết định nghỉ chân và rời hỏi đường
chính. Chúng tôi dừng lại ở một vùng yên tĩnh đẹp như tranh vẽ bên cái hồ
nhỏ. Phía sau đó là một căn nhà hai tầng cũ kỹ xinh xắn nằm trên đồi. Nó
trông như một dinh thự của người Nga thời trước cách mạng.

Chúng tôi nghe thấy mấy tiếng đạn bắn từ phía hồ. Khi tới gần hơn, chúng
tôi thấy một sĩ quan Nga có lẽ đang bắn súng lục vào mặt nước. Sau mỗi
phát đạn, một người lính đi xuống hồ và kéo lên cái gì đó. Khi tới gần hơn,
chúng tôi thấy đó là một cách bắt cá rất cơ bản! Sĩ quan đó là một đại uý,
và hóa ra là sĩ quan quản trị ngôi làng. Anh ta đang bắn cá to, trông rất rõ
dưới lớp nước trong vắt như pha lê của hồ. Cần vụ của anh ta kéo lên
những con cá chết và bị choáng. Đại uý mời chúng tôi tham gia món thể
thao này, nhưng khi nghe thấy chúng tôi cần ăn tối và nghỉ ngơi, anh ta xin
chúng tôi hãy ở lại ngôi dinh thự, ngôi nhà trước đây thuộc về một viên
tướng Phổ.

Nơi tiếp đón chúng tôi đúng thật xứng với các vị tướng. Chúng tôi từ chối
một bữa tắm, nhưng vui vẻ rửa mặt và lau rửa thân trên. Bàn ăn nằm giữa
một phòng ăn rộng, có khăn trải bàn trắng và đồ ăn bạc rất đẹp. Một Frau
trẻ và gầy, đeo cái tạp dề trắng, phục vụ cho bữa tối. Đại uý nhớ người thân
của mình và thèm nghe tiếng Nga, thú nhận rằng đang phát ốm vì phải nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.