KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 565

cô liền đáp “Chúc một ngày tốt lành!” bằng tiếng Nga. Hóa ra cô gái là
người Ukraina, bị ép đi lao động tại Đức làm người hầu trong ngôi nhà của
một Frau già.

Chúng tôi nhờ cô gái nấu hộ bữa tối. Cô sắp đi xuống hầm để lấy thức ăn
thì đột nhiên quay mắt về góc phòng, và mặt cô cứng lại vì sợ. Chỉ khi đó
chúng tôi mới nhận thấy bà chủ của cô gái: một Frau già trên xe lăn, mụ ta
đang gào lên gọi người đồng bào trẻ tuổi của chúng tôi bằng tiếng Đức.
Chúng tôi phải can thiệp và giải thích cho bà chủ là tình thế đã thay đổi.
Galya (tên của cô gái Ukraina) bây giờ đã tự do, cô đang được Hồng quân
che chở và đã tới lượt cô là người ra lệnh.

Galya vẫn sợ nhưng đã đi phục vụ bữa trưa. Chúng tôi mời cô ăn cùng,
nhưng cô không thấy ngon miệng. Cô vẫn nhìn về phía mụ Frau già như
một nữ nô lệ. Chúng tôi cũng mời mụ Frau ăn trưa nhưng bà ta giận dữ từ
chối. Chúng tôi ăn, nghỉ một chút, cám ơn Galya và bà Frau già vì bữa ăn
rồi lên đường. Quý bà người Đức căm phẫn vẫy tay về phía chúng tôi.
Chúng tôi khuyên Galya đến kể cho chỉ huy Hồng quân tại địa phương rồi
tiếp tục lên đường.

Chúng tôi phát hiện nhiều xe tải và xe ngựa khác có phù hiệu quân đoàn tôi
trên đường. Ban đêm, chúng tôi đi vào Kezlin, một thị trấn Ba Lan. Ở đây
chúng tôi gặp thêm bốn sĩ quan nữa của các trung đoàn khác nhau thuộc
quân đoàn tôi, tất cả đang cùng đuổi theo đơn vị mình. Sở chỉ huy Sư đoàn
5 đóng ở Kezlin. Tham mưu trưởng vui mừng khi thấy nhóm chúng tôi, ra
lệnh cho chỉ huy quản trị cấp chỗ trọ và thức ăn cho chúng tôi. Do đó,
chúng tôi được trọ tại một ngôi nhà lớn, đã được biến thành một khách sạn.
Một lính Anh - là cựu tù binh chiến tranh – ra tay giúp chúng tôi. Anh ta là
một người tháo vát và tốt bụng. Anh ta cho chúng tôi xem những tiện nghi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.