KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 570

Trong đêm khi tôi đang ngủ say, bà chủ nhà già tay cầm nến mở cửa phòng
bước vào và hỏi tôi xem bà có được phép khóa cửa chính không? Khi tôi
hỏi tại sao cần làm vậy, bà giải thích rằng “Deutsche Soldaten” có thể vào
và bắn tôi: “Puk Puk -

schießen

!” Tôi bảo bà có thể khóa cửa nếu muốn, và

đề nghị bà - đặt câu với một cụm từ tiếng Đức thật khó – đánh thức tôi dậy
vào rạng sáng mai: “Wecken Sie mich es ist sieben Uhr morgens”. Bà chủ
ngạc nhiên khi thấy tôi biết nói một ít tiếng Đức và chúc tôi “Gute Nacht”.
Bà đánh thức tôi như đã hướng dẫn vào đúng 7 giờ sáng, chuẩn bị sẵn một
chậu nước, xà phòng và khăn mặt. Tôi rửa mình, lịch sự từ chối uống trà và
vội vã tới pháo đội.

Tôi ăn sáng với Agafonov, pháo đội trưởng, và Trung uý Zozulia, trung đội
trưởng thứ hai. Agafonov giao chúng tôi nhiệm vụ xây dựng hệ thống
phòng thủ bờ biển có thể chịu được hoả lực của tàu chiến hạng trung và
hạng nặng của Hải quân Đức. Agafonov đã tới ban chỉ huy trung đoàn và
biết chỗ nào pháo đội tôi sẽ phải đóng. Những người giữ ngựa đang chờ
chúng tôi với lũ ngựa đã sẵn sàng, và chúng tôi cưỡi ngựa thoải mái ra bờ
biển. Con đường đi qua một khu rừng dày đặc những cây linh sam. Biển
nằm sau những đụn cát cao, và chỉ sau khi lên tới đỉnh, chúng tôi mới thấy
được mặt biển Baltic tráng lệ. Biển rất yên bình và chẳng thấy bóng dáng
con tàu nào. Hoàn toàn yên lặng, bầu trời xanh trong vắt, không khí trong
lành, gợi tôi nhớ lại kỷ niệm về những kỳ nghỉ trên các bãi biển ngập cát
quanh vùng Leningrad thời trước chiến tranh. Thật là một khu nghỉ dưỡng
thực sự!

Chúng tôi tìm thấy những vị trí đặt pháo rất tốt, đánh dấu chúng bằng
những chiếc sào nhỏ, và gửi liên lạc viên đi đưa pháo và các tổ pháo thủ tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.