KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 719

đó để ra phố chính an toàn hơn. Đến giờ, tôi vẫn không biết được lúc ấy tôi
đã tránh khỏi một mối nguy hiểm chết người hay đơn giản là đánh mất cơ
hội có được một bộ vest màu xanh Boston.

Đất nước của các pan Ba Lan đã tan rã. Đồng tiền Ba Lan đang sống

nốt những ngày cuối cùng của nó. Người dân địa phương cố gắng bán mọi
thứ để đổi lấy đồng rúp Xô viết và đổi đi đồng tiền Ba Lan. Các cô gái Ba
Lan xinh đẹp dạo trên các con phố của Nôvưi Sambor, miệng nở những nụ
cười quyến rũ, đề nghị các sĩ quan Xô viết đổi giấy bạc Ba Lan có mệnh giá
lớn ra tiền Xô viết. Đấy thật là một mánh khoé ngờ nghệch, ngay cả khi
người đổi tiền là những người đẹp rất quyến rũ. Có cô chỉ đơn giản khoác
tay tôi và hỏi xem tôi có thể đổi một trăm zloty hay không. Tôi đáp rằng tôi
không đủ giàu để tặng cô món tiền cả trăm rúp.

Giấy bạc Ba Lan được trang trí bởi chân dung của vô số đức vua và

hoàng hậu Ba Lan. Có lần tôi nghe một người lính, khi đang mua thuốc lá
của người bán rong bên đường, la lên: “Tao đưa mày tờ tiền Xô viết tốt đẹp
mà mày tráo (hay từ gì đó đại loại thế) lại một hoàng hậu Ba Lan như thế
à?!”

Tôi có mối quan hệ phức tạp với tham mưu trưởng trung đoàn, đại úy

Severin. Anh ta là người kiêu căng, luôn yêu cầu mọi người phải tuân theo
các quân lệ chính xác tới từng chữ một; anh ta không ưa chúng tôi, những
sĩ quan dự bị. Có lần tôi nhận một cú điện thoại từ Starưi Sambor yêu cầu
phải lên gặp Severin. Tôi báo cáo lại cho khẩu đội trưởng, đem một người
lính đi theo, thắng ngựa và phóng đi dưới mưa trên con đường lầy lội. Khi
tới nơi, chúng tôi ngoài áo thì ướt sũng còn bên trong lại đầm đìa mồ hôi.
Sở chỉ huy đóng tại nơi trước kia là một trường học. Bên trong gian phòng
lớn nóng bức, mấy cái đèn dầu hỏa đang bốc khói; Severin đang đi lại trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.