KÝ ỨC ĐEN - Trang 176

“Cô ạ” - tôi nói, khi cuối cùng cũng nuốt được miếng bánh mì và hỉ mũi

mất tới gần ba phút - “tôi rất muốn đi dạo. Ý cô thế nào?”

Kitty đứng bật lên khỏi ghế trước viễn cảnh được giải thoát ra ngoài

không gian thoáng đãng. Rốt cuộc đó là một ngày tuyệt diệu, ánh nắng tràn
qua các ô cửa sổ của quán ăn. Nhưng niềm hào hứng của cô lập tức lắng lại
bởi một cảm giác đề phòng ở phạm vi tương đương và đối lập. “Jake thì
sao?” - Cô hỏi, nhắc tới người đại diện truyền thông của cô, người sẽ xuất
hiện khi bốn mươi phút của chúng tôi hết và phất cây đũa thần của anh ta để
xua tôi về chuồng.

“Anh ấy gọi điện rồi tới gặp chúng ta thì có được không?” - Tôi hỏi.

“Được chứ” - cô nói, cố hết sức để mang dáng vẻ của lớp đầu tiên với cơn

phấn khích thực thụ mà cô đã cảm thấy, bất chấp cái lớp giữa thận trọng vừa
xâm nhập. - “Chúng ta đi thôi.”

Tôi nhanh chóng trả tiền ăn. Nào, tôi vừa soạn lại lộ trình nhỏ hẹp của

chúng tôi vì một số lý do: Thứ nhất, tôi muốn chiếm thêm mấy phút nữa của
Kitty trong nỗ lực vớt vát nhiệm vụ này và, theo một nghĩa rộng hơn, danh
tiếng viết lách từng-đầy-hứa-hẹn-giờ-đang-suy-giảm của tôi (“Bác nghĩ có lẽ
con bé đã thất vọng vì cháu không cố gắng viết thêm một cuốn nữa sau cuốn
đầu tiên không bán được...” - Beatrice Green, qua tách trà nóng, sau khi tôi
thổn thức lê chân lên cầu thang trước nhà bà ở Scarsdale, cầu xin lời giải đáp
thấu đáo về sự ruồng bỏ của con gái bà). Thứ hai, tôi muốn nhìn Kitty đứng
thẳng và di chuyển. Với điều cuối này, tôi đi theo phía sau trong khi cô dẫn
đường ra khỏi nhà hàng, quanh co giữa những dãy bàn, đầu cúi xuống theo
một phong thái của những phụ nữ vô cùng quyến rũ hoặc của người nổi
tiếng (đấy là không nói tới những ai giống như Kitty, có cả đôi). Có một
cách diễn giải điệu bộ và dáng đi của cô ra thành lời: Tôi biết tôi nổi tiếng và
hấp dẫn khôn cưỡng - một sự kết hợp gần giống với tính phóng xạ - và tôi
biết rằng mọi người trong căn phòng này đều ngây thộn ra trước tôi. Thật
ngượng ngùng cho cả hai chúng ta khi phải nhìn nhau và nhận thấy nhận
thức chung của chúng ta về tính phóng xạ của tôi và sự ngây thộn của các
bạn, thế nên tôi sẽ cúi đầu để các bạn được thanh thản ngắm tôi.
Giữa lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.