KÝ ỨC ĐEN - Trang 308

tung bay như hoa giấy. Tiếng ù ù của một chuỗi đèn trên đầu, tiếng máy giặt
ì oạp. Tiếng ngái ngủ của Cara-Ann “Không...” - khi Rebecca kéo áo len qua
đầu con bé. Họ sắp đi. Alex thấy một cơn sợ hãi điếng người, hoặc một cảm
giác tương tự thế, trước ý nghĩ trắng tay rời khỏi buổi gặp sáng nay với
Bennie Salazar.

Anh mở mắt, Bennie đã mở mắt rồi, đôi mắt nâu lặng lẽ của ông nhìn

chằm chằm vào mặt Alex. “Tôi nghĩ cậu nghe thấy điều tôi nghe thấy, Alex”
- ông nói. - “Tôi đúng không?”

Đêm hôm đó, khi Rebecca và Cara-Ann đã ngủ say, Alex lôi mình ra khỏi

sự ấm nóng nghẹt thở của chiếc giường họ ngủ chung trong một cái màn kín
bưng và đi ra phòng khách/phòng chơi/phòng làm việc. Khi đứng gần cửa sổ
chính giữa và ngước nhìn thẳng lên, anh có thể thấy đỉnh của tòa nhà Empire
State, đêm nay sáng ánh đèn vàng và đỏ. Cái view hình chữ V này đã rất hút
khách thời mà cha mẹ Rebecca mua cho cô căn hộ một phòng ngủ ở
Garment District nhiều năm trước, ngay sau vụ khủng bố. Alex và Rebecca
đã lên kế hoạch bán căn hộ này đi khi cô mang thai, nhưng rồi biết ra rằng
tòa nhà thấp tè mà tòa nhà của họ nhìn xuống trông thấy đã được bán cho
một tay thầu, kẻ lên kế hoạch san phẳng nó đi để xây một tòa nhà chọc trời
rồi đây sẽ bưng bít ánh sáng và không khí của họ. Căn hộ này không thể bán
được nữa. Giờ đây, hai năm sau, cuối cùng tòa nhà chọc trời đó cũng khởi
công, một thực tế bao phủ Alex vừa với cảm giác sợ hãi và sụp đổ vừa với
nỗi say mê chao đảo - mỗi giây ánh nắng ấm áp chiếu qua ba cửa sổ hướng
đông nhà họ đều thật ngọt ngào, và ánh bạc của màn đêm lấp lánh này, thứ
mà bao năm anh đã ngắm từ một cái gối dựa vào bậu cửa, thường là trong
lúc hút cần sa, giờ đây hiện lên đẹp đẽ đến chua xót, một ảo ảnh.

Alex yêu buổi đêm tàn. Không có tiếng ầm ầm của công trường xây dựng

kia và tiếng môtô chopper khắp nơi, các ngõ ngách âm thanh ẩn khuất tự
chúng đưa vào trong tai anh: tiếng ấm siêu tốc hú và tiếng bàn chân đi tất
chạy bình bịch của Sandra, bà mẹ đơn thân sống trong căn hộ ngay tầng
trên; tiếng rì rì đều đều mà Alex đoán là cậu con trai tuổi teen của Sandra
đang vọc vạch cái handset của nó trong phòng kế bên. Từ dưới đường, chuỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.