KÝ ỨC KHÔNG QUÊN - Trang 158

ruộng gần đó.

- Chắc chắn chúng ta đã đào được nhiều hố sâu xuống những ruộng

lúa rồi, có đúng không nào? – Đại uý Reese nói với tôi.

Tốp trưởng hỏi:
- Các anh muốn ném bom vào đâu nữa!
Đại uý Reese chuyển câu hỏi đến viên chỉ huy bộ binh.
- Cố đánh cho trúng ngôi nhà nhỏ đó. – Viên chỉ huy trả lời, tuy rằng

đến lúc này anh ta vẫn chưa nhìn thấy kết quả của trận oanh tạc vì bị cây
che khuất tầm nhìn.

- Được rồi, chúng tôi sẽ cố đánh ngôi nhà đó cho anh. Chúng ta cần

triệt phá phần lớn khu vực này không? – Reese hỏi lại.

- Dĩ nhiên là cần rồi. Toàn bộ dân ở đây đều là Việt Cộng hoặc tình

cảm với Việt Cộng. Vậy nên không phải ngần ngại gị cả.

- Thế ư! Chúng tôi sẽ triệt phá nơi này bằng đạn 20mm. – Đại uý

Reese nói như vậy rồi điện đàm cho chỉ huy tốp bay:

- Tôi muốn anh làm cỏ toàn bộ khu vực này.
Sau đó anh ta quay về chú ý vào việc bắn phá ngôi nhà mà viên chỉ

huy bộ binh quan tâm, một ngôi nhà mà trước đó chính anh ta đã không thể
tìm ra. Nhưng rồi khi nhìn thấy một ngôi nhà với mái lợp lớn khác thường,
viên đại uý này dường như quả quyết xác định đó chính là ngôi nhà cần
tìm. Reese nói với tốp trưởng:

- Tôi muốn anh đánh vào ngôi nhà lớn ở phía Bắc, nơi mà quả bom

na-pan đầu tiên rơi xuống.

Tốp trưởng hỏi lại:
- Ngôi nhà có mái lớn đó sao?
- Đúng rồi. – Reese trả lời, không hề bận tâm nói rõ xem đó là ngôi

nhà nào trong số những ngôi nhà mái lớn mà anh ta đang nghĩ tới, bởi lẽ
ngôi nhà nào trong số này cũng có thể là ngôi nhà mà viên chỉ huy mặt đất
muốn huỷ diệt.

Loạt đạn đầu tiên đã vạch một vệt sáng trên toàn ngôi làng. Ba lỗ hổng

khá lớn xuất hiện trên mái ngói đỏ của ngôi nhà lớn bằng đá ở rìa phía Tây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.