KÝ ỨC VỤN 2 - Trang 188

ngọng của Tây, nói án khang thính vướng. Bố mẹ thích lắm, đón tiếp
rất niềm nở, có gì ăn được trong nhà đem ra mời hết.

Thằng Quý nhìn con chó rất âu yếm nói một tràng rốp rít xốp xít.

Mình dịch ngon trớt, nói đồng chí chuyên gia rất thích con chó này.
Nó đế thêm, nói cón chò đép làm. Mình nói người nước ngoài coi chó
như bạn, sang đây không có bạn, đồng chí chuyên gia buồn lắm. Nó
đế thêm, nói buốn làm buốn làm. Mình nói đồng chí chuyên gia rất
muốn mua con chó này nhưng đồng chí chuyên gia chỉ có tiền Liên
Xô không có tiền Việt, không biết bố mẹ có đồng ý đổi gạo không.
Bố mẹ nghe nói vậy thì ok liền, nói đồng ý đồng ý, ưu tiên đồng chí
chuyên gia Liên Xô. Nó liền bắt tay bố mẹ, nói càm ớn bò mè càm ớn
bò mè.

Xong việc, “đồng chí chuyên gia” tay không túc tắc đi về, “đồng

chí phiên dịch” phải vác bao tải chó lúc cúc chạy theo sau, mệt bỏ
mẹ nhưng chẳng dám kêu một tiếng. Hi hi. Nói chung khi “đồng chí
chuyên gia” đã ngỏ lời đổi gạo lấy chó, nhà nào cũng vui vẻ ok. Có
nhà tặng luôn con chó cho đồng chí chuyên gia không lấy một cân
gạo. Duy nhất có một nhà bóc mẽ được thằng Quý là ông Liên Xô
dởm, ấy là nhà chị Đào.

Năm đó chị Đào hai sáu tuổi, hơn tụi mình hai tuổi, xinh nhất bản

(bản gì cũng quên mất rồi). Tụi mình vào nói chuyện với bố mẹ, chị
đứng nép vách buồng nghe lén, thỉnh thoảng nhóng cổ ra cười khúc
khích, lúm đồng tiền sâu hoắm, tròn vo. “Đồng chí chuyên gia” thấy
người đẹp thì ngẩn ngơ, mặt đực như ngỗng ỉa, mình phải hích cùi
chỏ mấy lần nhắc nhở. Đến đoạn mình nói “đồng chí chuyên gia rất
muốn mua con chó này nhưng đồng chí chuyên gia chỉ có tiền Liên
Xô không có tiền Việt, không biết bố mẹ có đồng ý đổi gạo không”
thì chị cười ré lên, nói tiền Liên Xô cũng được, đem tiền Liên Xô đây.
Thằng Quý mặt tái như đít nhái. Mình giả bộ rốp rít xốp xít với thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.