KÝ ỨC VỤN 2 - Trang 192

Yêu cái đình làng

Té ra cái tản văn

“Một mình làm cả cái đình” nổi tiếng phết.

Mình về quê, gặp mười người thì có đến sáu, bảy người nhắc đến bài
đó. Mình khoe với thằng Lợi râu, bạn học thời phổ thông, nó cười cái
xoẹt, nói mi đừng có tưởng bở. Cái đình làng mình hay, đâu phải bài
mi hay. Thằng Lợi nói cũng phải, cái đình làng là niềm tự hào của
dân Ba Đồn, hễ có bài nào viết về đình làng người ta đều tranh nhau
đọc. Không chỉ riêng dân Phan Long, dân gốc của Thị trấn Ba Đồn,
hãnh diện về cái đình to đẹp nhất nước (nhiều người bảo to đẹp nhất
Đông Nam Á), mà dân tứ xứ về đây cưới vợ gả chồng, sinh con đẻ
cái cũng rất hãnh diện.

Dân làng nào cũng cố tìm được cái gì đó của làng để mà tự hào.

Dân Ba Đồn cũng vậy. Xưa thì tự hào có cái chợ to nhất miền Trung.
Thời kháng Pháp thì tự hào có anh hùng liệt sĩ Nguyễn Tiến Nhẫn,
chiến sĩ tình báo tí hon thông minh quả cảm, bị địch bắt lúc ông mới
15 tuổi, Pháp đem ra đình chợ bắn vẫn không một chút sợ hãi, vẫn
ngẩng cao đầu hô to bốn tiếng “Việt Nam muôn năm!”. Nhà nước
không phong anh hùng (nghe đâu chỉ vì nhà ông Nguyễn Tiến Nhẫn
có người anh theo tề) nhưng dân Ba Đồn hết thảy đều gọi ông là anh
hùng. Kịp đến thời chống Mỹ, Thị trấn Ba Đồn chẳng bắn được chiếc
máy bay nào lại bị bom Mỹ san phẳng, dân Ba Đồn vẫn tìm được
niềm tự hào, ấy là anh cu Kỷ, người đầu tiên tỉnh Quảng Bình bắt
được phi công Mỹ. Bây giờ dân Ba Đồn có gì để tự hào nhỉ? A cái
đình làng, thằng Lợi râu vỗ tay đánh bốp kêu to, trông mặt nó hớn hở
như bắt được vàng.

Lợi râu ít nói, ai nói gì cũng cười cái, nói ừ. Xong lại ngồi im,

chẳng nói gì. Nhưng khi bắt được mạch nó nói rất hay, đặc biệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.