KÝ ỨC VỤN 2 - Trang 32

trận. Hai chín Tết năm đó mình gặp nó ở chợ Ba Đồn, chưa kịp hỏi
nó đã khoe ăn cắp bị đuổi học. Mình nói răng mi ngu rứa. Nó mũi
chun mồm nhọn, nói tao phát hiện ra rồi, chỉ ăn cắp là nhất, nghề đó
khỏe lại mau giàu. Mình nói mi điên à, mi có điên không Túc. Nó
chun mũi nhọn mồm cười, nói tao là thằng quái thai mà, mi không
biết à. Nhìn cái mồm nó nhọn xòe như cái đít gà vừa buồn cười vừa
ghét.

Sáng mồng một, nghe dân Thị trấn kháo nhau, nói có một bọn ăn

cắp Cửa hàng tổng hợp. Đúng giao thừa, chúng leo lên tháo mái ngói
Cửa hàng tổng hợp, cưa rui mè một ô chừng một mét vuông, chui
xuống lấy cả chục chiếc xe đạp Phượng Hoàng. Đoán là thằng Túc
làm bậy, mình chạy lên Cửa hàng tổng hợp, vừa lúc công an đang đẩy
nó lên xe. Nó nhìn thấy mình liền vẫy vẫy, nói Lập Lập đi nha đi nha,
rồi cười, mũi chun mồm nhọn. Nhìn cái mặt hơn hớn của nó y chang
nó chào mình đi học nước ngoài, mình thực nghĩ không ra vì sao nó
lại ra nông nỗi ấy.

Từ đó đến chục năm sau mình không gặp nó lần nào, chỉ nghe

bạn bè kể nó bị bắt bỏ tù ba bốn lần gì đấy, tất cả chỉ vì tội ăn cắp,
toàn ăn cắp của Nhà nước. Năm 1987 mình gặp thằng Hòa bạn học
cùng lớp thời phổ thông với mình và thằng Túc, cũng người làng
Pháp Kệ. Mình hỏi thằng Hòa, nói mi có biết tin tức gì thằng Túc
không. Thằng Hòa nói không, chẳng đứa nào biết cả. Chắc nó bây
giờ cũng tu tỉnh lo làm ăn rồi, không lẽ ăn cắp suốt đời. Chẳng dè
Tết năm sau, mình đem vợ con từ Ba Đồn vào Huế, vừa lên xe đặt
đít ngồi bỗng có tiếng gọi rất vui vẻ, nói ê Lập. Mình ngoảnh lại
thấy thằng Túc, nó đang chun mũi nhọn mồm cười.

Thằng Túc ngồi sau mình hai hàng ghế, mình nhoài người bắt tay

nó, nó lắc đầu và dơ lên hai tay bị còng của nó. Té ra nó trốn tù chạy
về quê, chưa kịp ngủ nhà một đêm đã bị bắt. Cả xe nhìn nó như nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.