KÝ ỨC VỤN 2 - Trang 63

trường. Cứ cuối tháng học sinh lại ôm hũ gạo ấy đến trường, khoe
gạo của nhau, cãi nhau ỏm tỏi, nói gạo tao ngon hơn - Gạo mi mà
ngon - Gạo mậu dịch không ngon thì gạo mô ngon - Ê ê ngu ngu, gạo
mậu dịch mà ngon.

Mặc kệ chúng nó nói, mình vẫn tin gạo mậu dịch của mình là

ngon nhất. Hũ gạo của mình ghi dòng chữ bằng vôi trắng: Hũ gạo
chống Mỹ của em Nguyễn Quang Lập, học sinh lớp 4c... Mình tưởng
tượng các chú bộ đội ôm hũ gạo của mình đổ vào nồi, tấm tắc khen
gạo của em Nguyễn Quang Lập lớp 4c rất ngon, tự nhiên mình sướng
rêm, tự hào kinh khủng. He he.

Bây giờ nhớ lại mới giật mình đặt câu hỏi: chẳng biết “Hũ gạo

chống Mỹ” của tụi mình có ra được chiến trường không, hay là ở lại
trong kho ông chủ nhiệm hợp tác? Là nghĩ vậy thôi chứ tụi mình
không hề ân hận gì về những việc đã làm. Dù gạo có chạy đi lối nào
thì niềm tự hào ấy vẫn không thay đổi, chỉ cần mình hoàn thành nghĩa
vụ của một người yêu nước là quá đủ, không cần phải nghĩ ngợi gì
nhiều.

Dài dòng như vậy để nói không phải thầy trò trường mình điên

khùng, tự dưng ách giữa đàng muốn quàng vô cổ, không ai bắt sản
xuất cũng lao đầu vào sản xuất. Chỉ vì khẩu hiệu “Tất cả vì miền
Nam ruột thịt” lúc đó quá đỗi thiêng liêng, được góp phần cho bộ đội
ăn no thắng Mỹ là công việc quá lớn lao, không thể thoái thác.

Ngày đó trường mình chia làm ba đội: đội trồng trọt, đội chăn

nuôi và đội công nghiệp. Lớp mình lúc đầu thuộc đội trồng trọt, sau
chuyển sang đội công nghiệp. Gọi công nghiệp cho oách, kì thực là
nấu dầu tràm. Không biết ai đã sáng chế ra cái nồi nấu dầu tràm to
cao như đống rơm, chắc là các thầy bên tổ tự nhiên. Nấu dầu tràm na
ná như nấu rượu. Đại khái bứt lá tràm về cho vào nồi, đun thật sôi,
hơi dầu bốc lên đi qua ống lọc dẫn đến bể làm lạnh, dầu hóa lỏng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.