KÝ ỨC VỤN 2 - Trang 72

nghĩa là cái cớ. Hi hi thì yêu. Đắm say được một tuần, 28 Tết M. rủ
mình về quê cô ăn Tết. Nghĩ bụng Tết đơn vị chỉ cho nghỉ có 4 ngày,
quê mình ở xa không thể về được, ở lại một mình thì chán lắm, mình
tắc lưỡi đi liền.

Dọc đường về, M. líu lo kể đủ chuyện về quê cô, mình ngồi nghe

tai đực tai cái, đại khái Nam Hà quê có ao làng, một tụ điểm văn hóa
làng, nơi hò hẹn của trai gái, nơi nghỉ ngơi của người già, chỗ đùa
nghịch của trẻ con, vân vân và vân vân. Tóm lại ao làng như là đặc
sản văn hóa của quê cô, chỉ có quê cô có thôi, thích lắm. Nghe M. nói
mình rất phấn khởi, ít nhất chuyến đi này cũng tận hưởng được cái ao
làng cả đời mình chưa hề biết. Nhìn tranh ảnh, đọc văn chương thấy
cái ao làng thật đáng yêu. Đêm trăng, nàng giặt áo cầu ao, chàng trên
bờ thổi sáo. Cầu ao bên này mấy nàng đi lấy nước ríu ra ríu rít, cầu
ao bên kia các cô gái tắm tiên, té nước đùa nghịch nhau rúc ra rúc
rích, quá thích chứ còn gì nữa.

Về nhà, mình lâm vào màn chào hỏi liên miên mệt bã người, té ra

M. báo trước cho cả nhà chuẩn bị đón chàng rể tương lai (chết, bỏ mẹ
thằng cu, hi hi). Mình nháy M. ra thăm ao làng, cốt để tránh màn
chào hỏi, họ hàng nhà M. đang lũ lượt kéo tới. M. kéo mình đi.

Công nhận ao làng quê M. đẹp thật, nó rộng chừng ba sào, nằm lọt

thỏm giữa bốn bờ tre xanh, chỗ ấy mà tự tình thì hết ý. Cái ao được
chia làm bốn, gọi là chia nhưng thực thì chỉ qui ước bằng bốn cái cầu
ao. Có đóng biển nơi tắm, nơi lấy nước ăn, nơi giặt giũ, nơi cho trâu
bò tắm. Mình hơi bị ngạc nhiên, nói tưởng cái ao chỉ để nuôi cá thôi
chứ, nó là cái ao tù, tắm táp giặt giũ đã ghê, lại còn trâu bò tắm chung
với người, lấy nước ăn cũng ở đây là sao, dân làng không thấy ghê à?
M. lườm mình, nói ghê cái gì, xưa nay dân làng đều dùng vậy cả, có
sao đâu. Anh không thấy người ta quy định rạch ròi thế à. Mình cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.