LÁ CỜ THÊU 6 CHỮ VÀNG - Trang 63

* * *

Mùa đông giá rét đã qua, và hoa gạo đã nở đỏ trên các bờ sông. Rồi cây

cỏ lại đã xanh tươi. Những quả vải đã chín mọng và chim tu hú đã gọi hè.
Đêm mưa như trút nước. Ngày nắng chang chang.

Các chiến sĩ chôn chân mãi ở đất Thanh Hoá, thảy đều sốt ruột. Họ đếm

từng ngày, mong chóng đến hè. Mùa hè đã đến, nhưng trướng hổ của Hưng
Đạo Vương vẫn im lặng như tờ.

Đã nhiều lần, Hoài Văn Hầu xin Hưng Đạo Vương cho dẫn quân riêng

đánh ra, dù có chết cũng cam lòng. Hưng Đạo Vương nói:

- Đánh giặc phải biết chờ đợi thời cơ. Thời cơ đến thì như cánh buồm

thuận gió, thuyền đi như bay. Thời cơ sắp đến rồi, cháu phải ra công luyện
tập. Một khắc là ngàn vàng, không nên bỏ phí.

Hoài Văn lui ra, lòng vẫn buồn bực, bèn đi tìm gặp Chiêu Văn Vương

Trần Nhật Duật, là người mà Hoài Văn rất mến, rất gần. Năm ngoái, Chiêu
Văn Vương đi dẹp Trịnh Giốc Mật, một tù trưởng Mán nổi loạn ở mạn Đà
Giang. Nghe tin Chiêu Văn Vương lên, Mật cho người đưa thư đến, thách
Vương có giỏi thì một mình vào trại hắn, Mật sẽ xin quy thuận triều đình.
Các tướng sĩ sợ Mật là người tráo trở, đều can Vương không nên đi. Nhưng
Vương nhất định nhận lời thách của tên tù trưởng. Vương chỉ đem theo một
gã tiểu đồng mang điếu tráp. Còn Vương thì mình không mặc áo giáp, tay
không cầm vũ khí, ung dung như một thầy đồ vào trại Trịnh Giốc Mật.

Mật đã cho quân sĩ mai phục sẵn, hễ thấy Vương mang theo quân là

đánh. Nhưng khi thấy Vương chỉ phe phẩy cái quạt đi vào, Mật rất cảm
phục. Mật mặc thường phục ra đón Chiêu Văn Vương, mời về trại và mở
tiệc lớn đãi Vương. Vương thạo các tiếng Thổ, Mán, bày cho Mật những
điều hơn thiệt, khuyên hắn không nên gây chuyện can qua, làm cho trăm họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.