Đó là niềm vui thú vị nhất.
Cô dành cả buổi chiều nghiên cứu đồ đạc trong phòng chồng
mình, hy vọng tìm ra chút manh mối tiết lộ tính cách người đàn
ông mà cô vừa kết hôn. Vật dụng của hắn nhìn chung giống hệt
William tuy quần áo cất trong tủ được chăm chút tốt hơn. Vậy là
một lần nữa, có lẽ Christopher không cần phải hứng chịu khả
năng may vá nơi cô. William chưa bao giờ than phiền về kỹ
năng kim chỉ của Gillian, dù cô biết anh trai nên làm thế.
Một cái rương nhỏ đặt gần cửa sổ, cô không tài nào mở được. Nó
có thể chứa đầy hình cụ tra tấn hoặc đơn thuần chỉ là tư trang
mà Christopher không muốn người hầu trộm cắp. Gillian lướt
nhẹ ngón tay trên ổ khóa. Cô cảm giác trong đó chứa đựng
những thứ có nguồn gốc từ lục địa, không phải dụng cụ tra tấn.
William đã mang về cho cô nhiều món quà sau những lần chinh
chiến cùng Christopher. Cha cô đã phá hỏng hết chúng, từng
món một, ngay khi William qua đời.
Gillian đứng dậy và tránh xa cái rương thật nhanh. Cô không
cho phép những ký ức về người cha phá hoại ngày yên bình của
mình. Ông ta không còn khả năng tổn hại cô nữa. Christopher
đã thề sẽ bảo đảm an toàn cho cô và cô tin hắn giữ lời. Hắn là
một hiệp sĩ. Danh dự hiệp sĩ chẳng nghĩa lý gì với cha cô, người
đã kéo lê gót giầy đinh trên sàn đá khi đi đi lại lại tuyển lựa
những ngọn roi, nhưng cô khẳng định danh dự có nhiều ý nghĩa
với Christopher.
Không còn bất cứ manh mối nào khác tiết lộ về con người
Christopher. Có khá ít đồ trang trí, cô hiểu điều đó. Hắn sẽ
không dùng đến nhiều món linh tinh để căn phòng thêm bừa
bộn. Những tấm thảm dán tường rõ ràng chỉ để chống chọi với
cái lạnh vì trông khá mòn và phai màu, như thể chúng đã quá cũ
kỹ hoặc từ lâu thiếu hơi tay người chăm chút. Cô chạm lên một