Qua phút giây chớp nhoáng đó, Gillian nhận ra Christopher
thực sự đang làm chủ trận đấu mà chẳng cần nhìn thấy bất cứ
gì. Cô theo dõi kỹ càng hơn và phát hiện rằng, tuy tỏ vẻ như
quan sát đối thủ, nhưng kỳ thực hắn chỉ tập trung lắng nghe. Và
cố tiếp cận. Dù trông hắn như đang đùa bỡn với Jason, nhưng rõ
ràng hắn chỉ tìm cách chạm vào đối phương để biết cậu ta ở đâu.
“Đừng như đàn bà thế, Artane”, Colin oang oang. “Hạ chủ nhân
ngươi xem!”
Jason cố gắng lao tới. Tuy cậu nhóc khá cao so với lứa tuổi,
nhưng chẳng thể nào áp đảo được Christopher. Mọi người cười
rộ lên còn mặt Jason thì phừng phừng. Đến Christopher cũng
cười giễu pha trò. Hắn kẹp cứng viên hầu cận của mình cho đến
khi cậu ta kêu lên xin hàng. Christopher buông chàng trai tội
nghiệp ra và đi vòng quanh. Lúc Jason đột ngột phản đòn,
Gillian suýt thét lên cảnh báo. Thật không cần thiết. Trong
khoảnh khắc Jason nhảy bổ vào lưng Christopher, tức thì cậu
nhóc đã nằm đo đất với thân hình cao lớn của Christopher ghìm
chặt bên trên.
Gillian đứng đó, ngạc nhiên và im lìm, khi đám đông tản ra.
Colin không quên cằn nhằn cô trước lúc bỏ đi, có lẽ đó là cách gã
chúc cô một ngày tốt lành. Gillian thừa nhận, bọn đàn ông đã
đặt lòng tin hoàn toàn vào bản lĩnh nơi chồng cô.
Hắn lật ngửa Jason và giúp cậu ta đứng dậy. Jason đứng đấu
lưng với cô và chỉnh lại mái tóc rối.
“Màn trình diễn khá tốt”, Christopher nói, “dù đòn đánh khá
hèn”.
Christopher mỉm cười với anh chàng. Gillian ngạc nhiên đến độ
nín thở. Vẻ bảnh trai ma quỷ của hắn hiện lên sau mỗi cái chau